Lần này hai đánh một chỉ là để... tiết kiệm thời gian thôi.
Chúng ta nhiều người như vậy, có thể đánh hội đồng thì kiên quyết không chọn đánh solo.
Nếu tiếp tục không chừng còn xử được một Đại Đế.
Kết quả là hai người lại vào hư không, đứng trên Kình Thiên Ma Trụ, họ chắc chắn còn Đế thứ hai.
Diệp Thành cũng hiểu điều này.
Năm đó, hắn giết Đế thì lại có kẻ thứ hai hàng lâm.
Nếu không phải hắn phá vỡ cửa vào Kình Thiên Ma Trụ thì Đế thứ hai đã buông xuống.
Mà với tình hình của Đại Sở khi đó thì hoàn toàn không ngăn cản được Đế thứ hai.
Kết quả là Đại Sở bị diệt, dù là tu sĩ phàm trần hay người trong Thiên Huyền Môn, không một ai sống sót.
Thời gian chờ đợi dài ra, Kình Thiên Ma Trụ không hề có động tĩnh gì.
Đại quân Minh giới đứng ngoài Tu La Hải, không ai dám đặt chân.
Cuộc chiến của Đế tối cao, họ không thể tham dự, chỉ sóng tàn dư cũng đủ khiến Chuẩn Đế đỉnh chết.
Bọn họ chủ đứng nhìn, quan sát quá trình Đế bị đánh chết.
Trên hư không, Diệp Thành ngồi xuống, lấy là lò đồng đã phong ấn Đan Ma, không nói gì, chỉ nhìn Đan Ma trong đó.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vo-de-vuong/3655645/chuong-2739.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.