Chương trước
Chương sau
 Lần này hai đánh một chỉ là để... tiết kiệm thời gian thôi.  

 

 

Chúng ta nhiều người như vậy, có thể đánh hội đồng thì kiên quyết không chọn đánh solo.  

 

 

Nếu tiếp tục không chừng còn xử được một Đại Đế.  

 

 

Kết quả là hai người lại vào hư không, đứng trên Kình Thiên Ma Trụ, họ chắc chắn còn Đế thứ hai.  

 

 

Diệp Thành cũng hiểu điều này.  

 

 

Năm đó, hắn giết Đế thì lại có kẻ thứ hai hàng lâm.  

 

 

Nếu không phải hắn phá vỡ cửa vào Kình Thiên Ma Trụ thì Đế thứ hai đã buông xuống.  

 

 

Mà với tình hình của Đại Sở khi đó thì hoàn toàn không ngăn cản được Đế thứ hai.  

 

 

Kết quả là Đại Sở bị diệt, dù là tu sĩ phàm trần hay người trong Thiên Huyền Môn, không một ai sống sót.  

 

 

Thời gian chờ đợi dài ra, Kình Thiên Ma Trụ không hề có động tĩnh gì.  

 

 

Đại quân Minh giới đứng ngoài Tu La Hải, không ai dám đặt chân.  

 

 

Cuộc chiến của Đế tối cao, họ không thể tham dự, chỉ sóng tàn dư cũng đủ khiến Chuẩn Đế đỉnh chết.  

 

 

Bọn họ chủ đứng nhìn, quan sát quá trình Đế bị đánh chết.  

 

 

Trên hư không, Diệp Thành ngồi xuống, lấy là lò đồng đã phong ấn Đan Ma, không nói gì, chỉ nhìn Đan Ma trong đó.  

 

 

Vẻ mặt Đan Ma tái nhợt, vô cùng hoảng sợ.  

 

 

Tuy bị phong ấn nhưng vẫn có thể thấy rõ.  

 

 

Đó là Đại Đế của họ, một vực chủ bị người giết.  

 

 

Diệp Thành đưa tay, lại biến ra một tia tiên quang ký ức.  

 

 

Nhưng không có tác dụng, hắn mới gặp trường hợp này lần đầu.  

 

 

Lần này có chút khác với lần của Cơ Tuyết Băng, Tịch Nhan và Sở Huyên.  

 

 

Tiên quang ký ức vào đan hải của họ, dù không thể dung hợp nhưng vẫn tồn tại, dưới sự kích thích là có thể giải phong ký ức  

 

 

Đan Ma không giống, tiên quang ký ức trực tiếp biến mất.  

 

 

Thử quá nhiều lần mà không thành công, Diệp Thành đành thu thần thông, chỉ có thể nhờ Đế Hoang và Minh Đế giúp đỡ.  

 

 

Ba ngày trôi qua trong sự chờ đợi.  

 

 

Đến ngày thứ tư, Diệp Thành mới đứng dậy, từ trong Kình Thiên Ma Trụ toả ra hơi thở của Đế, Đế thứ hai đã... tới.  

 

 

Ngoài Tu La Hải, mọi người tỉnh táo.  

 

 

Tỉnh táo nhất là Minh Đế và Đế Hoang đều diễn tiến ra tiên pháp Đế đạo trong lòng bàn tay, chuẩn bị đánh ra một đòn mạnh nhất.  

 

 

Nhưng Kình Thiên Ma Trụ rung lên, tia thần quang bắn ra.  

 

 

Đế Hoang và Minh Đế bắn ra tia sáng sắc bén từ trong mắt.  

 

 

Nhưng không đợi hai người kịp ra tay, Thiên Ma Đế đã rụt về, động tác trôi chảy vô cùng.  

 

 

Dù là Minh Đế và Đế Hoang thì cũng không kịp phản ứng.  

 

 

Ngươi... đúng là khó nắm bắt đó nha! Tốc độ này là hack game à!  

 

 

Vẻ mặt người trong Minh giới đặc sắc vô cùng, hai chí tôn không kịp phản ứng chứ nói chi đến họ.  

 

 

Họ thật sự đã xem thường đối phương rồi, giảo hoạt hơn Thị Huyết Ma Đế nhiều.  

 

Bọn ta còn chưa kịp thấy hình dáng ngươi thế nào, chỉ thấy một tia sáng thôi.  

 

 

Không thể không nói là Đế chạy trốn cũng rất oai phong, động tác khí phách vô cùng.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.