Chương trước
Chương sau
“Chủ nhân lệnh nô tỳ tới đưa một thứ”, cô gái cười rồi đưa ra tấm thiệp.  

 

 

Triệu Vân và Tần Mộng Dao liếc nhau, vô thức nhận lấy.  

 

 

Mở ra xem mới biết là thiệp mừng, còn người mời là Sở Linh và Nghiêu Thuấn gì kia, sắp tổ chức lễ thành thân.  

 

 

“Còn định chọc điên người khác tới bao giờ!”, Tần Mộng Dao tiện tay ném đi.  

 

 

Làm cho Diệp Thành bất kể sống chết rồi còn muốn bỏ đá xuống giếng, đục khoét vết thương của hắn rồi mới vừa lòng hay gì?  

 

 

Cô gái cười, không nói gì mà biến mất, chỉ là người chạy chân, thiệp đưa tới nơi, muốn sao thì tuỳ.  

 

 

“Khinh người quá đáng!”, Tần Mộng Dao muốn bùng nổ lắm rồi.  

 

 

“Đi hay không do chính hắn quyết định!”, Triệu Vân nhặt thiệp mời, phủi bụi đất, nhấc chân vào phòng.  

 

 

Trên giường, Diệp Thành vẫn nằm im, che chăn ngủ.  

 

 

Triệu Vân đặt thiệp mời trên bàn, nói: “Ba ngày sau, thần cầu Nại Hà và Nghiêu Thuấn thành thân, mời ngươi tới tham dự!”  

 

 

Diệp Thành không nói gì nhưng Triệu Vân thấy chiếc chăn khẽ động, rõ ràng hắn đã bị kích thích.  

 

 

Đúng như Triệu Vân nói, nguyên do ở Sở Linh, hễ là chuyện liên quan tới nàng ta thì đều sẽ ảnh hưởng tới Diệp Thành, tất cả vì chữ tình.  

 

 

Triệu Vân thở dài, quay thân đi, bỗng có giọng nói mơ hồ truyền sang.  

 

 

“Người tu đạo không sợ con đường phía trước, không buông bỏ thì đừng trốn tránh. Một mạch thánh thể là thần thoại bất hủ, tiền bối tạo nên vinh quang, ngươi không thể làm bẩn nó!”

 

“Cái gì? Thần cầu Nại Hà sắp thành thân, chú rể là Nghiêu Thuấn”.  

 

“Không phải là Hoang Cổ Minh Tướng sao? Sao lại là Nghiêu Thuấn, tên đó là ai vậy!"  

 

 

Sáng sớm, trước khi tiếng la hét từ các quầy hàng trên đường bắt đầu, đã có thể nghe thấy tiếng thảo luận liên tiếp không ngừng, khiến đường phố của Quỷ Thành cô cùng náo nhiệt.  

 

 

“Khó trách, khó trách mấy ngày nay đều không thấy Diệp Thành cùng Thần cầu Nại Hà, cảm xúc vợ bị bắt cóc thật sự quá ‘mới mẻ’”.  

 

 

Những ngày này, đường to ngõ nhỏ, quán ven đường và tửu lâu đều đang hóng hớt.  

 

 

Trên đường phố, nơi Triệu Vân và Tần Mộng Dao đi ngang qua, đều lắc đầu.  

 

 

Rõ ràng rằng, người nhận được thiệp mời không chỉ có một mình, lễ thành thân này đã gây ra một cuộc náo động ở địa phủ.  

 

 

Muốn trách chỉ có thể trách, tình thế trước và xoay thay dối quá lớn, không kịp trở tay.  

 

 

Hoang Cổ Minh Tướng và thần cầu Nại Hà, từ lâu đã là một cặp được công nhận trong Minh Giới, nhưng ai có thể ngờ rằng sẽ xuất hiện một người là Nghiêu Thuấn.  

 

 

Điều buồn cười là hầu hết mọi người đều không biết Nghiêu Thuấn là ai.  

 

 

Triệu Vân cùng Tần Mộng Dao trở về tiểu viện, trong tiểu viện có thêm chín bóng người, bọn họ chính chín vị Minh Tướng dưới trướng của Tần Quảng Vương.  

 

 

Rõ ràng, sau khi nghe tin chuyện Nghiêu Thuấn và thần cầu Nại Hà thành thân, mọi người đều vò đầu, vẻ mặt ngạc nhiên.  

 

 

Cách đây không lâu, bọn họ còn tạo thành một đội đến đây để nhìn trộm mà?  

 

 


 

 

“Có thể khiến thần cầu Nại Hà buông ra Diệp Thành, dùng mông để nghĩ cũng biết, cái gọi là Nghiêu Thuấn lai lịch nhất định phải chấn động”.  

 

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.