Hoang Cổ Minh Tướng và thần cầu Nại Hà dạo phố mua đồ ăn trông rất mới lạ, còn trả giá nữa, các ngươi thiếu tiền lắm à?
Khó xử nhất là người bán, thần cầu Nại Hà trả giá, chém quá chém, chém xong họ tính lại thì bản thân còn lỗ nữa.
“Thần cầu Nại Hà cũng ‘hiền’ quá thể!”, không ít lão Minh Tướng vuốt chòm râu, chưa thành thân đã học cách tiết kiệm.
“Ta thấy là rảnh rỗi quá nên lên giường tâm sự cho rồi!”
“Đây là lãng mạn, hiểu chửa? Toàn nghĩ mấy thứ đen tối!”
Tiếng bàn tán không ngừng vang lên, đường cái càng náo nhiệt.
Ánh mắt người qua đường trở nên quái dị, hai người không thèm quan tâm, mua vui vẻ thì hai vợ chồng đều cười cười nói nói suốt dọc đường.
Cuộc sống thế này, không có đao thương kiếm chém, không có ngươi lừa ta gạt, không có hỗn loạn, bình thường tới mức làm người cảm động.
Dạo một vòng lớn, hai người mới tới sân nhỏ của Diệp Thành.
Trước khi Đế Hoang tìm hắn, đây là nhà của họ.
Lần này, không phải chỉ có một mình hắn, còn có Sở Linh làm bạn, họ là đôi vợ chồng bình thường, hưởng thụ tháng ngày thái bình.
Diệp Thành bật bếp, đeo tạp dề, rửa rau, lặt rau, thái rau, động tác quá thành thạo.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vo-de-vuong/3655598/chuong-2692.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.