Hai bên cứ giằng co ở đó, Diệp Thành không thể ra được, Thiên Hà Minh Tướng cũng không thể nuốt được, khiến cho người xem đều toát mồ hôi hột.
“Thú vị đấy”. Minh Tướng đứng đầu dưới trướng của Chuyển Luân Vương mỉm cười, hơi nâng tay lên, bắn ra một tia sáng.
Tia sáng này của hắn ta không phải đánh vào Thiên Hà Minh Tướng mà là đánh vào chỗ của Diệp Thành, đây chính là hành vi châm dầu vào lửa!
Diệp Thành chưa kịp chú ý xung quanh thì đã ăn ngay một đòn, sau lưng nổ tung, thánh huyết bắn tung tóe, còn có gân cốt trắng hếu cũng bị lộ ra ngoài.
Trong giây phút hắn lơi lỏng, Thiên Hà Minh Tướng thừa dịp tấn công, trong miệng hiện ra lốc xoáy, nuốt Diệp Thành vào bụng trong một hơi.
“Được rồi, xem ra là kết thúc rồi”. Những người đến xem đều thổn thức một tiếng.
“Trong bụng của Xích Diễm Kim Nghê thú bẩm sinh đã có một thế giới riêng, một khi bị nuốt vào, nhất định sẽ bị hóa thành một nhúm tro tàn”.
“Thánh Thể đáng thương, cho dù đánh bại Bát Tôn Minh Tướng, nhưng vẫn thua ở trong tay của Thiên Hà Minh Tướng, thật sự khiến người ta cảm thán”.
“Đây là cái gì?”. Đang lúc người xem trận chiến tiếc hận, một tiếng mắng to truyền ra từ trong bụng của Thiên Hà Minh Tướng.
Vừa dứt lời đã khiến bốn phương sửng sốt kinh ngạc: “Còn chưa chết sao?”
Dứt lời, đã nghe thấy Thiên Hà Minh Tướng rên lên một tiếng, lăn lộn ở trên bầu trời, hai tròng mắt đỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vo-de-vuong/3655554/chuong-2648.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.