Trong núi sâu, Diệp Thành tỉnh lại, mở bừng mắt bắn ra hai tia thần quang chọc thủng hai lỗ trên vách núi đối diện.
Sự thật chứng minh ánh mắt thật sự có thể giết chết người, thần quang bắn ra từ mắt hắn có thể giết cả hai con tiểu quý.
Diệp Thành thở dài một tiếng nặng nề, bắt đầu âm thầm kiểm tra thánh khu hoang cổ.
Trước mắt hắn là một ánh vàng rực rỡ, thánh cốt đúc nóng như vàng ròng và khắc đầy phù văn. Bấy giờ, thánh cốt đã trở thành Cương Cân Thiết Cốt rồi.
Nhưng thứ hắn tò mò nhất chính là nguồn sức mạnh tràn ngập khắp cơ thể mình.
Sức mạnh vừa thần bí lại vừa xa xưa thế này, khiến hắn cảm giác rất quen. Kiểu giống hệt lúc mở ra giới hạn huyết kế.
“Thú vị đấy”. Diệp Thành thầm than, rồi cắt một đường trước ngực mình. Ngay lập tức, một dòng máu bắt đầu theo vết rạch đó nhỏ xuống.
Nhưng điều kỳ lạ là thánh huyết chưa chảy ra, vết thương đã vội vàng khép lại. Hắn nhìn miệng vết thương lập tức khép lại, mà cảm thán khả năng tự chữa lành của bản thân thật đáng sợ.
“Đây mới là bá thể, đúng là bá đạo”.
Diệp Thành bật cười, ánh mắt theo đó sáng lên. Hắn siết chặt hai tay, đánh vào không gian, không gian yếu ớt không thể chịu đựng đã lập tức bị đấm của hắn làm nổ tung.
Cơ thể của hắn quá mạnh mẽ, không gian cũng không chịu đựng nổi.
Sức mạnh khổng lồ trong cơ thể cuồn cuộn chảy như cá kình,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vo-de-vuong/3655548/chuong-2642.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.