Chương trước
Chương sau
Câu nói của Diệp Thành khiến dưới đài ồ lên, cũng không phải chưa có ai cược công đức, nhưng chưa ai ra tay phóng khoáng như hắn.

Chẳng những họ mà chủ sân cũng không khỏi hơi sửng sốt.

Công đức cực kỳ quý giá, dính líu đến địa vị, còn dùng tốt hơn Minh Thạch. Hơn 1000 công đức, kia phải là con số lớn đến mức nào chứ.

Ông ta lập tức ngồi thẳng lên, híp đôi mắt già nua lại đánh giá Diệp Thành, dám làm như vậy thì chắc chắn có chiêu trò gì đó.

Nhưng vừa nhìn thì ông ta có thể khẳng định Diệp Thành chỉ là một Hoàng Cảnh, cũng không có che giấu tu vi.

Người duy nhất trông bình tĩnh ở hiện trường chắc là Triệu Vân.

Hắn ta là người biết rõ sức chiến đấu của Diệp Thành nhất, đừng nói cương thi cấp bậc Chuẩn Thánh, dù là Thánh Nhân thì cũng sẽ bị hắn đánh sấp mặt thôi.

Triệu Vân dám chắc may mà Diệp Thành chỉ có hơn 1000 công đức, nếu có nhiều hơn thì hắn sẽ không chút do dự mà cược hết.

"Một câu thôi, có cược hay không?", Diệp Thành cười nhìn chủ sân.

"Cược!", chủ sân lạnh nhạt đáp, lập tức vung tay áo lên, một con cương thi thoáng chốc xuất hiện trước mặt Diệp Thành.

Đó là một con cương thi Chuẩn Thánh, chỉ còn chút xíu nữa là đến Thánh Nhân, là một con khá mạnh mà chủ sân cố tình chọn.

"Sảng khoái!", Diệp Thành nhe răng cười, trong tay xuất hiện một thứ, là một cái chày gỗ khổng lồ.

"Đánh!", chủ sân quát, ra lệnh cho cương thi.

Ông ta vừa ra lệnh, con cương thi vẫn đứng im lập tức nhúc nhích, giơ tay đánh ra một chưởng nặng tựa ngàn cân.

Diệp Thành cười lạnh, nhấc chân đạp nát sàn đấu, múa may cái chày.

Chưởng và chày va chạm văng ra tia lửa nổ ầm ầm.

Rồi sau đó, mọi người ở đây đều ngửa đầu lên, hai con ngươi đồng loạt liếc về một phía, khóe miệng co giật.

Bọn họ đang nhìn cái gì vậy? Đương nhiên là nhìn cương thi kia bị một gậy của Diệp Thành đánh bay lên trời, cũng không biết có bay xa lắm không.

Vẻ mặt đặc sắc nhất chắc phải kể đến chủ sân kia, ông ta hoàn toàn ngơ ngác.

Kia chính là cương thi cấp Chuẩn Thánh đó, hơn nữa chỉ còn một xíu là đến Thánh Nhân, một tát đánh bay một vị Hoàng Cảnh cũng hoàn toàn không thành vấn đề.

Nhưng giờ, cảnh tượng trước mặt quả thật khiến ông ta không kịp trở tay.

Một con cương thi mạnh mẽ như vậy lại bị một Hoàng Cảnh đánh bay bằng một gậy, mẹ nó thua cũng nhanh quá đi chứ!

Ánh mắt ông ta nhìn Diệp Thành thoáng chốc thay đổi.

Người xem dưới đài cũng đồng loạt nhìn về phía Diệp Thành, hắn là ai thế, sao lại mạnh kinh khủng như vậy!

Diệp Thành hất tóc, làm ra vẻ cũng hết sức đẹp trai.


"Một chiêu đánh bay, đến giờ mà ta vẫn còn chưa hoàn hồn lại nữa này".

"Chẳng trách dám lấy hơn 1000 công đức cược, có tính toán hết rồi!"

"Ta thắng, đưa công đức cho ta", Diệp Thành vươn tay nói.

Khuôn mặt già nua của chủ sân thoáng chốc đen thui như đít nồi, rửa cũng không hết.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.