Buồn cười là ban nãy họ còn chế giễu Diệp Thành.
Thực tế lại tát cho họ một cú, người ta là tiểu quỷ, nhưng người ta mạnh! Một mình làm Ác Long không ngóc đầu lên nổi.
Dưới ánh nhìn của ba người, Ác Long đã bị đánh te tua, cơ thể nổ tung rồi hóa thành hư vô.
Diệp Thành lại mở sổ công đức ra, 213 công đức thoáng chốc đã tăng lên 313.
Ơ lại tăng, còn tăng rất nhiều, so với đầu trâu mặt ngựa quả thật nhanh hơn nhiều, y như có Bug vậy.
"Quả là nơi tốt để kiếm công đức", Diệp Thành khẽ cười.
"Giờ tiểu quỷ Minh giới đều yêu nghiệt như vậy hả?", ba Quỷ Vương lén nuốt nước miếng, trâu dễ sợ!
Ba Quỷ Vương họ hợp tác còn bị đánh cho chật vật, suýt nữa mất mạng, người ta lại một mình đánh Ác Long.
Thoáng chốc, ánh mắt của ba người nhìn Diệp Thành lập tức thay đổi, không biết là kính nể, kinh ngạc hay hoảng sợ nữa.
"Lại đây, hỏi ngươi một chuyện", Diệp Thành gọi một tiếng.
Ba Quỷ Vương lau mồ hôi, lảo đảo cùng nhau bước tới. Họ đều bị thương nặng và bị dọa không nhẹ.
"Bột phấn mà ban nãy ngươi rải vào Nghiệt Hải là thứ gì vậy?', Diệp Thành tò mò nhìn một Quỷ Vương hỏi.
Hắn thấy bột phấn kia rắc vào Nghiệt Hải đã dụ Ác Long ra, còn dùng tốt hơn cả thần khí nữa.
"Đó là thuốc gọi rồng", Quỷ Vương kia đáp: "Dành riêng cho Ác Long, chúng ta đều dùng nó để dụ Ác Long".
"Còn có thứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vo-de-vuong/3655502/chuong-2596.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.