Diệp Thành trực tiếp lướt qua không nhìn, đi theo Hắc Vô Thường vào cửa ải.
Bên trong cửa ải như một tòa cung điện, rộng lớn vừa đủ, nhìn không thấy điểm cuối, có gió lạnh thổi qua, âm u mờ tối.
Những trụ đồng cổ thẳng tắp lên trời, khắc đầy hoa văn ma quái.
Ngoài trụ đồng còn có các bệ đá, trên mỗi bệ đá đều có một bộ xương nằm đó, không có máu thịt.
Thứ mà phán quan gọi là thân xác thực ra là một bộ xương.
Những thứ này cũng không sao cả, nguyên thần dung nhập vào xương, có thể tự mình ngưng tụ máu thịt, tuy là bộ xương nhưng cũng không khác gì với thân xác.
“Những bộ xương này từ đâu ra vậy”. Diệp Thành tò mò hỏi.
“Ngươi không cần biết, lại càng không có tư cách để biết”.
“Ta chỉ tiện hỏi thử thôi, ngươi đừng có trưng bộ mặt đó ra mãi”.
“Chọn một bộ đi!”, Hắc Vô Thường thản nhiên nói.
“Tùy ý chọn?” Diệp Thành thăm dò nhìn Hắc Vô Thường.
“Tùy ý”. Hắc Vô Thường nói rồi quay người rời khỏi cung điện: “Chỉ có thể chọn một bộ, ta đợi ngươi ở ngoài, chọn xong thì đi ra”.
“Ông đây thiếu tiền ngươi hay gì”. Diệp Thành thầm mắng một câu.
Nói rồi, hắn cất bước đi dạo trên từng bậc thềm, hai mắt lướt tìm từng bộ xương, phải chọn được bộ đúng ý.
Số lượng bộ xương ở đây nhiều vô số, có không ít bộ xương đều không được trọn vẹn.
Thế này cũng giống như đi mua đồ vậy, đi một đường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vo-de-vuong/3655494/chuong-2588.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.