Chương trước
Chương sau
Triệu Vân cũng không ngồi không, hắn ta cũng có bí pháp cắn nuốt, giống Thôn Thiên Ma Công của Diệp Thành nhưng cách thức khác nhau, kết quả giống đến lạ kỳ.

Phía sau hai người đều có dị tượng biến ảo, đó là điềm báo sắp thăng cấp, hồn và thể chấn động, rung lên không ngừng.

Chẳng biết từ lúc nào mà hai tiếng răng rắc cùng vang lên.

Hồn thể Diệp Thành vỡ ra, hồn thể Triệu Vân cũng vỡ nốt, lột xác thành hồn thể mới, nói đúng hơn là: nguyên thần.

Hồn thể thăng cấp thành nguyên thần, có vạn tia sáng loé lên.

Hai luồng thần quang từ đầu hai người phóng thẳng lên trời, từ tầng 18 tới tầng 1, xuyên qua địa ngục, Minh giới hư vô, vô cùng bắt mắt.

Tầng 18 lắc lư dữ dội, tiếng ầm ầm không ngừng.

Đám tiểu quỷ đầu trâu mặt ngựa canh giữ địa ngục đứng không vững, núi đao biển lửa chảo dầu đều bị xốc tới tứ tung hỗn loạn.

Đồng thời, từng tầng của địa ngục đều xuất hiện vết nứt, ác linh bị nhốt bên trong không ngừng trốn ra từ khe hở nhỏ, vẻ ngoài dữ tợn.

Địa ngục rung chuyển, ảnh hưởng cực rộng, nhiều ngọn núi lớn của Minh giới liên tục sụp đổ, phần nhiều là ác quỷ chạy ra làm loạn.

“Kẻ nào quấy nhiễu địa ngục?”, âm thanh tức giận như tiếng sấm vang.

Đó là Diêm La Bình Đẳng Vương cai quản địa ngục, thân hình đồ sộ hiện ra, chống trời đạp đất, gương mặt dữ tợn mà uy nghiêm.

Hai mắt trợn to, sáng ngời có thần, nhìn xuyên xuống tầng 18: Hai tên tiện nhân kia đang cắn nuốt hồn lực?

“Ta...”, thấy cảnh này, Bình Đẳng Vương suýt không thở nổi, thân hình lảo đảo, suýt hộc máu mồm.

Quá trâu! Quá là trâu bò! Lửa phun lên từ dưới lòng đất là nghiệp hoả, hễ là hồn phách tới gần thì sẽ bị thiêu đốt.

Hai tên này ngon rồi, chẳng những tới gần mà còn nhảy thẳng vào, chui xuống lòng đất, sao nó không thiêu chết các ngươi đi nhỉ.

Bình Đẳng Vương giận dễ sợ! Tay lớn thò ra.

Hai tên Diệp Thành và Triệu Vân đang cắn nuốt hồn lực ở tầng 18 bị túm ra, xách lên giữa không trung.

Nhìn từ xa thì họ như hai con châu chấu bị Bình Đẳng Vương nắm thóp, chỉ cần sức một chút thôi là biến thành đống thịt ngay.

Minh tướng của Minh giới: Phán quan, đầu trâu mặt ngựa, nhóm tiểu quỷ đều ngẩng đầu nhìn hai tên kia.

Chính họ làm địa ngục hỗn loạn, Minh giới cũng bị ảnh hưởng, nhiều quỷ hồn xông ra, không biết đã chạy đi đâu.

“Hoá thành nguyên thần rồi, họ làm gì ở địa ngục vậy?”

“Còn gây ra động tĩnh lớn như vậy, Diêm La cũng bị quấy rầy!”

“Tên bên trái mấy hôm trước còn làm rối loạn luân hồi, không ngờ vào tầng 18 rồi mà vẫn không yên phận”.


Giờ thì hay rồi, chọc giận Diêm La, hậu quả chắc chắn không tốt! Diêm La to lớn thế này, tay lớn dùng sức một chút, người sẽ chỉ có thể hét thảm một tiếng rồi thành tro mất.

“Trùng hợp? Hiểu lầm hử?”, Bình Đẳng Vương giận quá mà cười, dàm làm loạn ở địa bàn của ông ta, gan hai tên này phình to quá!

Nói rồi ngón tay dùng lực, muốn biến hai tên đê tiện này thành bụi để xoa dịu lửa giận của địa ngục.

Nhưng chính vào lúc này, một giọng nói uy nghiêm truyền vào trong tai ông ta: “Dẫn hai tên này tới Quỷ Thành!”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.