Chương trước
Chương sau
Ha, tên này hút thuốc cũng ra dáng lắm, thâm trầm phun ra vòng khói như thần tiên vậy.

“Lửa!”, Triệu Vân thì thào, nhìn quanh, nói chính xác hơn là nhìn ngọn lửa phun ra từ dưới đất.

“Ngươi nói xem, những ngọn lửa này phun từ đâu?”

“Vớ vẩn, tất nhiên là trong lòng đất... ớ, lòng đất”.

Một câu làm hai người cười, phủi mông đứng lên tiếp, đi thẳng tới chỗ lửa phụt lên.

Tầng 18 có lửa phun khắp nơi nhưng chỗ này là mạnh nhất, cao tới nghìn trượng.

“Có mùi của hồn lực!” Triệu Vân đi tới trước, hít hà ngọn lửa, bên trong có tia hồn lực.

“Xuống dưới xem là biết ngay!”, Diệp Thành tung người nhảy vào trong hang lửa, nhanh chóng biến mất.

Triệu Vân cũng nhấc chân bước vào, sóng vai với Diệp Thành, chân chĩa lên đầu chúi xuống, đâm thẳng xuống lòng đất.

Ngọn lửa vẫn đang phun, hơn nữa còn không phải lửa thường.

Hồn thể bình thường ở đây sẽ bị đốt thành tro.

Cũng chỉ có hai tên yêu nghiệt này mới dám chui vào trong lửa.

Địa ngục u ám, dưới lòng đất nơi này càng u ám, giơ tay không thấy năm ngón, dù bị đánh cũng chẳng biết bị ai tát tai.

Không biết cả hai lặn xuống bao lâu, gần vạn trượng rồi mà còn chưa tới đáy, như một cái động không đáy vậy.

Nhưng điều làm hai người sáng mắt là càng xuống sâu, hồn lực càng bàng bạc, ngửi một hơi là đã thấy tỉnh táo.

“Tìm đúng rồi!”, Diệp Thành nhếch miệng.

“Có tia sáng kìa!”, Triệu Vân cũng cười, tốc độ nhanh hơn.

Diệp Thành cũng tăng tốc tới cực hạn, phía trước như có một cái hang, ánh sáng tràn đầy, thần quang toả ra xung quanh.

Đợi lướt tới miệng hang thì mới thấy một thế giới dưới lòng đất.

Không sai, là thế giới dưới lòng đất giống như bên Chính Dương Tông vậy, mây mù lững lờ, từng tia hào quang bay múa.

Ai ngờ được ở Minh giới âm u, không chút ánh sáng lại có một nơi sáng chói như vậy, vô cùng mộng ảo.

Hồn lực nơi này đong đầy như biển, tạo nên từng đợt sóng.

Trên biển hồn lực thì là trời quang mây tạnh, màu sắc lạ kỳ, nhiều dị tượng biến ảo, đan xen tạo ra hình ảnh tuyệt diệu.

Trong biển hồn lực là một pháp trận khổng lồ, mười vạn trượng chung quanh đều đang từ từ vận hành.

Hai người đoán không sai, tầng 18 thực sự được vận hành bởi một pháp trận, hơn nữa còn có hồn lực khổng lồ cung cấp.

“Biển hồn lực!”, với sự kiềm chế của mình, hai người cũng không nhịn được mà nhìn chằm chằm, nuốt nước bọt, liếm môi không ngừng.

Biển hồn lực quá khổng lồ, người đứng đó chẳng khác nào con kiến, một con sóng ập tới thì có thể bao trùm họ.

“Còn chờ gì nữa!”, Diệp Thành lặn vào biển.

Triệu Vân cũng nhảy vào.


Hồn lực hai người không ngừng đột phá, hồn thể trở nên chân thực, họ lại lột xác hết lần này tới lần khác trong biển hồn lực.

Trong vô thức, hồn của họ đã sắp đạt tới nguyên thần.

Đây là một hình ảnh đáng sợ, hai dòng xoáy khổng lồ xuất hiện.

Thôn Thiên Ma Công của Diệp Thành quá bá đạo, có tính xâm lược cực mạnh, cũng có tính chất cắn nuốt, hồn lực hùng hậu bị hút vào trong cơ thể.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.