“Không phải ai cũng vậy!”, Diệp Thành gượng cười.
“Thật ra Linh vực cũng từng như chư thiên vạn vực, cũng là một phần của vạn vực, có điều trời đất thay đổi, vạn vực vỡ ra, chia thành vô số vực nhỏ”.
“Còn có việc này à?”, Diệp Thành không khỏi sờ cằm.
“Ngươi cũng biết ba giới Thiên- Địa- Nhân mà nhỉ!”, báo tinh cũng đang nhàm chán nên đứng tán phét.
“Ngươi biết à?”, Diệp Thành nghe thế thì tức khắc có hứng thú.
“Nên biết bên trên có Thiên giới, dưới có Minh giới, giữa là Nhân giới, thật ra chính là chư thiên vạn vực chúng ta”.
“Này cũng là lần đầu nghe nói!”, Diệp Thành thổn thức.
“Vậy người Linh vực chết thì chẳng phải đều đến Minh giới à?”, Diệp Thành nhìn báo tinh, trong lòng tò mò.
“Sao có thể! Người chết thì tan thành mây khói, sau khi chết có thể tới Minh giới thì gần như không có mấy, một vực chưa chắc được một”.
“Đây là nguyên lý gì, chả lẽ còn có thể làm gì để tới Minh giới?”
“Ngươi không hiểu rồi! Thiên- Địa- Nhân, ba giới chưa phân tách thì vốn là một, gắn liền với nhau, hoặc nên nói là giữa chúng có nhiều khe hở, chúng ta chết thì vô tình trời xui đất khiến bị kéo vào Minh giới qua khe đó!”
“Đầu thai chuyển thế...”, Diệp Thành thăm dò.
“Nói trắng là ném chúng ta ra từ cái khe nào đó thôi!”, báo tinh đắc ý nói.
“Lời giải thích này đúng là dân dã dễ hiểu!”, Diệp Thành cảm thán.
“Đều do ta đoán thôi!”, báo tinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vo-de-vuong/3655468/chuong-2562.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.