Chương trước
Chương sau
Hai người bọn họ không phải Lục Đạo và Hồng Trần thì là ai?

Thiên Ma Đế đứng vững, đưa mắt nhìn Lục Đạo và Hồng Trần phía xa.

Cứ nhìn như vậy, RỒI đôi mắt khẽ nheo lại, vừa nhìn đã xuyên qua hai người: không phải ở thời đại này mà đến từ tương lai.

Thú vị đây… Thiên Ma Đế khẽ cười, nụ cười đầy vẻ trêu đùa nham hiểm.

Lục Đạo và Hồng Trần không nói gì, một trái một phải lẳng lặng đứng bên cạnh Diệp Thành, đôi mắt trống rỗng, chỉ thấy có chút mờ mịt.

Bọn họ, đều là tỰ mình hóa giải phong ấn, chỉ vì ngửi được hơi thở căm thù với cả Đế Đạo Pháp tắc của Thiên Ma Đế.

Trong chốn u tối, có một sức mạnh kỳ lạ đang thôi thúc, muốn dập tức hơi thở hung ác khỏi thế gian.

Diệp Thành kiên cường đứng vững, máu chảy liên tục ra từ trong miệng.

Lần đầu tiên, hắn cùng Hồng Trần và Lục Đạo sánh vai, như ba tấm bia sừng sững đứng giữa đất trời, bất kỳ sức mạnh nào cũng không thể đẩy lùi được.

Gió thổi nhẹ qua, mái tóc dài tung bay, thân hình ba người run rẩy.

Thoáng chốc, cảnh tượng vô cùng kỳ lạ đã diễn ra.

Hồng Trần, Lục Đạo chậm rãi dung hợp vào thân thể Diệp Thành, không chỉ một bộ phận mà là toàn bộ cơ thể đều dung hợp lại.

Sau đó, một luồng sáng phóng ra từ đỉnh đầu Diệp Thành, chiếu thẳng lên trời, chọc một lỗ lớn trên bầu trời tăm tối.

Diệp Thành thay đổi hình hài, mái tóc đen đẫm máu dần biến thành màu vàng, một hoa văn cổ xưa chậm rãi xuất hiện giữa trán.

Khí thế tu vi của hắn từ Thiên Cảnh bỗng vọt thẳng lên đến Hoàng Cảnh.

Cả quá trình chỉ trong chớp mắt, lại từ tu vi Hoàng Cảnh tăng cấp lần nữa, không màng đến Thiên Nhân Ngũ Suy mà một bước phá vỡ đến Thánh Nhân.

Sau cấp bậc Thánh Nhân, tu vi của hắn lại tăng từ cấp này đến cấp khác đến cấp đỉnh của Thánh Vương..

Một bước nhảy đến Thánh Vương đỉnh cao, thăng cấp đến Đại thánh, sau hai ba giây lại thay đổi, từ Đại Thánh đỉnh cao nhảy vọt đến Chuẩn Đế.

Vẫn chưa kết thúc, cảnh giới tu vi vẫn đang không ngừng tăng lên, một bước lên trời, từ Chuẩn Đế cấp một đến Chuẩn Đế đỉnh cao.

Lúc này, đất trời biến đổi, hàng tỉ tia chớp xuất hiện, một luồng hơi thở khiến đất trời run rẩy bao phủ khắp mọi nơi.

“Đế Kiếp?”. Chín Hoàng chiến đấu cùng Đế cũng quay đầu lại, nhìn bầu trời xa xôi, vẻ mặt khó tin.

“Đế Quân!”. Chín Đại Thần Tướng khẽ thì thầm, vẻ mặt hoảng hốt, nhìn Diệp Thành tựa như đang nhìn Tiên Võ Đế Tôn năm đó vậy.

“Sư tôn!”, Kiếm Thần và Tửu Kiếm Tiên, hai mắt mù mịt, bóng người đó rất giống với sư tôn bọn họ.

“Đại Đế!”. Phần lớn các lão Chuẩn Đế đều ngẩng mặt, vẻ mặt sửng sốt, hắn tựa như một vị Đại Đế vậy.

“Chuyện… Chuyện gì vậy? Diệp Thành không phải Thiên Cảnh sao? Uy áp Đế Đạo ở đâu ra vậy, hắn ta… Hắn ta sắp đột phá đến Đại Đế Cảnh”.

Dưới bầu trời đầy ắp âm thanh hoảng sợ, viện binh Chư Thiên đều kinh sợ.


Ngay cả ông ta cũng không biết, ba người hợp thể mà lại động đến Đế Kiếp, chuyện này đã đảo ngược pháp tắc, đến cả Đế cũng kinh ngạc.

Cuộc đại chiến không hiểu sao lại dừng lại, cho dù là binh tướng Thiên Ma hay cứu viện Chư Thiên cũng đều ngẩng đầu nhìn hư vô mờ mịt.

Đế Đạo Lôi Kiếp tập hợp, có một luồng sức mạnh hủy thiên diệt đại đang hồi sinh, tất thảy pháp tắc trên thế gian đều trở nên vô nghĩa.

Bỗng nhiên, Cực Đạo Đế Kiếp trong tưởng tượng cũng không đến như dự kiến.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.