Chương trước
Chương sau
Bước chân của Hồng Trần và Lục Đạo vẫn không ngừng, làm lơ đám Diệp Thành rồi cũng chẳng thèm để ý đến Đế Đạo Hắc Ngạn, cứ thế bước thẳng vào hố đen.

"Ực!", Thiên Lão và Địa Lão âm thầm nuốt nước miếng.

Kiếm Thần, Tửu Kiếm Tiên, Đông Hoàng Thái Tâm, Đan Tôn, chín Hoàng và toàn bộ Chuẩn Đế có mặt ở đây cũng sửng sốt.

Có cần trâu bò vậy không, đảo lộn pháp tắc, giẫm lên hố đen như đi trên đất bằng, sao họ lại làm được thì chẳng ai khám phá được sự ảo diệu của nó.

Nhược Hi không bình tĩnh, mặt mày hết sức nghiêm trọng.

Hai người kia có thể phá được Đế Đạo Hắc Ngạn quả thật nằm ngoài dự đoán của nàng ta, khả năng khủng bố ấy cũng đã đổi mới sự kinh ngạc của nàng ta.

Một người đã khó giải quyết, càng đừng nói hai người đồng loạt tới.

Bên ngoài, còn có hơn trăm Chuẩn Đế và chín kiện Cực Đạo Đế Binh. Đội hình cỡ đó thì Thánh Thể Đại Thành đến cũng phải quỳ.

Nhược Hi nghĩ vậy bèn bước thẳng lên trời, định phá vỡ bầu trời bỏ chạy, Đại Sở có rất nhiều kẻ tàn nhẫn, một mình nàng ta là không đánh lại.

Hồng Trần và Lục Đạo cũng nhích người, lần lượt bay thẳng lên không trung.

Ba người như ba luồng tiên quang bay vút lên trời cao.

Ba giây sau, bầu trời chấn động, tiếng nổ ầm ầm rền vang như xuất hiện hàng tỷ luồng sấm sét, dị tượng hủy diệt múa may đan xen.

Hơn trăm Chuẩn Đế ngừa đầu, Đế Đạo Hắc Ngạn còn chưa phá, họ bị ngăn cản không thể bước qua hố đen không gian nên chỉ có thể làm người đứng xem.

"Có cách nào tách Nhược Hi ra khỏi kiếm Tru Tiên không?", Diệp Thành nhìn Đông Hoàng Thái Tâm, chín Hoàng và Tửu Thần hỏi.

"Chia tách Cực Đạo thì chỉ có tháp Tiên Vương có thể làm được", Đông Hoàng Thái Tâm nhỏ giọng đáp: "Với điều kiện là chúng ta có thể đi qua đó".

"Chia hai người ra, cứu Nhược Hi, giết sát kiếm, phong ấn Hồng Trần và Lục Đạo", Diệp Thành mở miệng tóm tắt một cách ngắn gọn.

"Có chắc kiếm Tru Tiên và nhóc Nhược Hi kia không phải một người không?", hơn trăm vị Chuẩn Đế đều nhìn về phía Diệp Thành muốn một đáp án.

"Chắc chắn không phải một người", Diệp Thành đáp một cách khẳng định.

"Vậy thì chia nhau ra, Chuẩn Đế của Thiên Huyền Môn chia làm bốn đội".

"Thiên Lão, Địa Lão dẫn dắt một đội chịu trách nhiệm cứu Nhược Hi".

"Đan Tôn, Cửu Hoang Thiên Chủ dẫn một đội trấn áp Hồng Trần".

"Chín Hoàng của Đại Sở dẫn một đội phong ấn Lục Đạo".

"Kiếm Thần, Tửu Kiếm Tiên dẫn một đội đuổi giết kiếm Tru Tiên".

Đông Hoàng Thái Tâm lần lượt phân công như một vị tướng quân nơi thế tục, trên mảnh đất này thì bà ta có quyền lực nhất và cũng có tư cách ấy.

Mọi người đều không có ý kiến gì, chia ra bốn khu vực, mỗi bên có mấy chục vị Chuẩn Đế và hai kiện Cực Đạo Đế Binh.

Diệp Thành và Kiếm Thần ở chung một đội, cầm Đế Kiếm Hiên Viên trong tay, ngửa đầu nhìn bầu trời chuẩn bị tham gia vào trận tiêu diệt kiếm Tru Tiên bất cứ lúc nào.

Kiếm Thần và Tửu Kiếm Tiên nghiêng đầu, yên lặng nhìn Diệp Thành ba tuổi.


Sau đó là một luồng tiên quang lóa mắt, là Nhược Hi rớt từ trên cao xuống, cả người ảm đạm không ánh sáng, cơ thể ướt đẫm máu tươi trông hết sức chói mắt.

Nàng ta và Càn Khôn Chủ cùng Ngũ Hành Hoàng đấu với Hồng Trần và Lục Đạo thế mà lại thua sấp mặt, không địch lại sự tấn công của hai người họ.

Vì nàng ta thua lên Đế Đạo Hắc Ngạn chấn động, hố đen không gian cũng thu nhỏ lại, rung lắc không ổn định, cuối cùng ầm ầm nổ tung.

"Chính là lúc này", Thiên Lão, Địa Lão và vô số Chuẩn Đế chung sức thi triển tháp Tiên Vương bắt ra tiên quang Đế Đạo.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.