Ngọc Nữ Phong, cơ thể bằng đá của Diệp Thành lẳng lặng ngồi xếp bằng.
Lá rụng bay phất phơ, gió mát ấm áp, ánh trăng sáng tỏ, ánh sao lộng lẫy, đều không có cách nào đả động đến thân thể hắn.
Cảnh tượng này lại quỷ dị như thế, không ai có thể giải thích được, Thiên lão và Địa lão Chuẩn Đế cũng không hiểu là ra sao.
Người hóa thành đá, dùng thuật biến thân cũng có thể làm được, nhưng Diệp Thành hóa đá thật sự có chút lợi hại, thật sự biến thành một cục đá rồi
Một đêm không nói chuyện, chớp mắt đã đến sáng sớm, đất trời chào đón bình minh.
Sáng sớm, trời vẫn còn chưa sáng hẳn, của năm, ba bóng dáng đã bò lên trên Ngọc Nữ Phong, hùng hùng hổ hổ, hô to gọi nhỏ.
Dẫn đầu chính là Hùng Nhị, trong tay còn cầm theo gậy lang nha.
Lúc trước bị đánh cho một trận, hắn ta nằm ở trên giường hết mười ngày.
Lúc này mới vừa xuống giường, khi nghe nói đám cọp cái kia đi bí cảnh của Thiên Huyền Môn, hắn ta không nói hai lời đã dẫn theo đám này đến.
“Đánh nhẹ một chút có biết không! Đừng có đánh chết đấy!”, Tạ Vân dặn dò một tiếng, cũng lấy ra một cái chày gỗ.
“Yên tâm, có chừng mực”. Tư Đồ Nam bày ra dáng tay OK, cười lộ ra hai hàm răng trắng như tuyết.
“Cuối cùng có thể thở phào nhẹ nhõm rồi”. Hoắc Đằng vặn cổ, vai vác một cây gậy sắt quê mùa.
Bốn người kề vai sát cánh lên núi, tìm kiếm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vo-de-vuong/3655374/chuong-2468.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.