"Thành tựu của hắn ta, một lúc nào đó sẽ không dưới ta!", Sở Hoàng đi ra, thân thiết cười, Hoàng Giả đầu tiên của Đại Sở vẫn là một thanh niên tuấn tú như ngọc chẳng khác gì một vị Thần Vương.
Có thể được Sở Hoàng nói vậy, có thể thấy tư chất tu luyện của Ninh Thái Thần cũng thuộc top đầu ở Đại Sở và Chư Thiên Vạn Vực, ít nhất sẽ không thua Đế Gia Cửu Tiên.
Hai vị Hoàng Giả có rất nhiều chuyện để nói với nhau, từ tu luyện đến việc vặt ngày thường, có thể nói là chẳng giấu nhau điều gì.
Mãi đến khi bóng đêm dần bao phủ, Diệp Thành mới đạp không rời đi.
Quảng Hàn Cung lơ lửng giữa không trung, tắm mình dưới ánh trăng.
Đó là tòa cung điện tựa mộng tựa ảo, ngửa đầu nhìn lên, chỉ có thể nhìn chứ chẳng thể đến gần, dường như còn xa xôi hơn cả cảnh trong mơ.
Nguyệt Hoàng xinh đẹp tuyệt trần như Vương Mẫu Nương Nương, lại như một vị nữ vương cái thế, tài năng của bà ta không thua kém bất cứ Hoàng Giả nào của Đại Sở.
Diệp Thành đến Quảng Hàn Cung thì trông thấy Thiên Thương Nguyệt trước, cô ta dựa vào lan can lẳng lặng nhìn bầu trời đằng xa.
Khỏi phải nói, cô ta chắc chắn đang nghĩ đến Thần Huyền Phong, con gái của Nguyệt Hoàng yêu người từng suýt nữa giết mẹ mình.
"Một chữ “tình”, từ xưa đã khó có thể nói rõ", Nguyệt Hoàng xuất hiện, mỉm cười nhìn con gái: "Khi con bé nói mình sắp làm mẹ, ta đã rất bất ngờ".
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vo-de-vuong/3655365/chuong-2459.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.