Sáng sớm, Diệp Thành lại nhích người đi ra khỏi Hằng Nhạc Tông.
Hắn đặt chân lên mảnh đất rộng lớn vô ngần, tĩnh tâm nghe vạn vật, căn nguyên Đại Sở trở về, vạn vật đều sống lại, bừng bừng sức sống.
Song, hắn vẫn chưa thấy luồng sức mạnh khủng bố áp chế trong chốn u minh kia.
Cũng có thể nói, Đại Sở đã không còn luân hồi, tu vi cao nhất không còn là Thiên Cảnh nữa mà là Đại Đế, không khác gì với Chư Thiên.
Thiên Ma xâm lấn vào ba trăm năm trước đã tạo thành một tổn thất mang tính hủy diệt với Đại Sở, căn nguyên tan vỡ, luân hồi cũng khó giữ nổi.
Hắn đến Thanh Vân Tông và Chính Dương Tông, song chỉ đứng lặng ngoài núi nhìn ra xa, mọi thứ đều đã trở lại năm đó.
Diệp Thành tựa như một vị khách tham quan, rất nhiều nơi trên Nam Sở đều có bóng dáng hắn, cũng ghé thăm nhiều tộc lớn dưới trướng Thiên Đình.
Khi cách ba trăm năm, hắn lại đứng lặng bên ngoài Hoan Hải.
Hiên Viên Kiếm ở trong đó, phong cách cổ xưa tự nhiên, cao cả không kể công.
Đế Khí mạnh nhất cũng giống Thiên Huyền Môn, là biểu tượng của Đại Sở, bảo vệ cho mảnh núi sông này.
Hắn cũng đến bốn cấm địa còn lại, lẳng lặng đứng nhìn ở phía xa, trong mắt tràn ngập vẻ kinh ngạc.
Chuyện Đại Sở mô phỏng theo Huyền Hoang Đại Lục quả thật không sai.
Cấm địa của Đại Sở và vùng đất dữ của Huyền Hoang đều tràn ngập vẻ thần bí, năm xưa hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vo-de-vuong/3655364/chuong-2458.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.