"Trận này, chính là tiêu hao chiến, đừng làm gián đoạn đấy!"
"Thời khắc mấu chốt, Hùng gia ta rất đáng tin cậy!"
"Ngươi thật sự không cần lo lắng". Long Nhất ngoáy ngoáy tay: "Uy lực đế binh hủy thiên diệt địa, tiêu hao cũng không ít hơn chúng ta là bao, cứ đua tiêu hao như thế, ta có thể khiến cho bọn họ khóc rống luôn!"
"Hơn nữa, một Đế Binh đánh không nổi phòng ngự Thiên Đình của chúng ta, ít nhất đến tam tôn đế khí, mới có thể uy hiếp chúng ta", Long Ngũ cũng mở miệng: "Đối với đế khí, ta vô cùng rõ ràng!"
Diệp Thành cười, quay đầu lại, con ngươi ảm đạm nhìn về phía ngoài núi.
Ngưu nhân Yêu tộc, vẫn còn ở đây oanh kích, gào thét kinh thiên động địa, không phải là tiêm máu gà, mà giống như là ăn thương dược.
Mỗi khi oanh kích, trời đất lại rung chuyển một lần, cái gọi là không gian đã sớm sụp đổ, thiên địa mỏng manh hoá thành hỗn loạn.
Yêu tộc cho dù có quá phận, nhưng tu sĩ tứ phương cũng là nhìn không chớp mắt, còn có mấy kẻ tiện nhân, còn vô cùng hy vọng kết giới Thiên Đình bị công phá, muốn xem hai nhà sống mái với nhau.
Kết quả là, một bên thủ một bên công, đánh đến trời sụp đất nứt.
Càng có nhiều người từ xa xôi vạn dặm chạy đến, Đông Hoang, Tây Mạc đều có cả, âm thanh tặc lưỡi thổn thức vang lên không ngừng, phần nhiều là khiếp sợ phòng ngự Thiên Đình, có thể chống đỡ được đế binh, kết giới vô cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vo-de-vuong/3655337/chuong-2431.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.