Đám thần tử Thái Thanh đều khai hết.
Thần tử Vũ Hóa cũng vậy, bị tra tấn quá, cuối cùng không chịu nổi, chẳng còn cứng mỏ như trước.
Mặc dù miệng tên khốn đó không thể nói, nhưng vẫn còn một bàn tay, run rẩy viết xuống từng dòng thông tin.
Tuy đã có được thông tin, nhưng họ vẫn chưa bị giết, mà đều bị nhốt trong ngục tối dưới chân núi.
Những người như họ đồng loạt bị trừng phạt, trường hợp ấy sẽ là một cảnh tượng được rất nhiều người chú ý.
Tu sĩ Thiên Đình, ai ai cũng hăng hái, máu nóng sục sôi, cảm giác được sắp có một trận chiến lớn.
Tất cả mọi người nhìn Ngọc Nữ Phong, đợi mệnh lệnh từ Diệp Thành, Thánh chủ mà ra lệnh, Thiên Đình chắc chắn sẽ mặc sức chém giết.
Diệp Thành vẫn chưa ra lệnh mà lẳng lặng ngồi uống trà.
Hắn cần cho Hồng Trần Tuyết thời gian để đi xác thực thông tin.
Chỉ khi thông tin chính xác, hắn mới có thể yên tâm ra lệnh, vì mỗi một mệnh lệnh của mình đều liên quan đến sự sống chết của các tu sĩ Đại Sở, nên phải cực kỳ cẩn thận.
Vừa chờ đã chờ cả chín ngày, thời gian khá là lâu.
Chín ngày qua, tũ sĩ Thiên Đình không một ai chợp mắt, đa số đều mài đao, lau gươm sáng loáng.
Mãi đến khuya ngày thứ mười mới thấy Hồng Trần Tuyết đi lên Ngọc Nữ Phong, đi cùng còn có các vị thủ lĩnh.
Diệm Phi cũng tới, giờ bà ta là Đại Thánh duy nhất của Thiên Đình nên cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vo-de-vuong/3655321/chuong-2415.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.