Tin tức này lại được tản đi, một số người lười không tu đạo kết bè kết nhau chạy đến Tây Mạc.
Chốn Tây Mạc vẫn yên bình, tràn ngập khí tức trang nghiêm và vô số niệm lực.
Vừa bước lên mảnh đất này là có thể trải nghiệm hương khói tu đạo.
Tây Mạc có rất nhiều miếu thờ, phật tử trải rộng khắp mọi nơi, hương khói thờ phùng tràn lan.
Diệp Thành đạp không mà đi, vạt áo tung bay, mặt mày bình tĩnh.
Cách mấy tháng, hắn lại đến Tây Mạc và vẫn cảm thấy kính trọng cùng nể phục Phật Gia như trước.
Tuy hắn dung hợp Thánh Cốt Đại Thành, song vẫn không dám lơ là vì mảnh đất này có vô cùng vô tân niệm lực.
"Kia, kia, kia kìa!", những tu sĩ đi theo hắn tới Tây Mạc cũng chạy đến và đi theo từ xa.
Hơn nữa, còn hết lớp này đến lớp khác, trùng trùng điệp điệp, không biết còn tưởng rằng là đàn em của Diệp Thành.
Không biết khi nào, Diệp Thành đã dừng lại.
Cách đó không xa chính là một ngọn núi, nói chính xác hơn là Linh Sơn và nó vẫn trang trọng như xưa.
Đúng vậy, Phượng Tiên ở trong đó, núp trong Linh Sơn. Cô ta cũng không ngu, chọn một nơi rất tốt.
"Thí chủ nghĩ kỹ rồi?", trong Linh Sơn truyền ra một giọng nói hiền lành du dương vang vọng bầu trời.
Người nói chuyện chính là Thích Già Tôn Giả đang đứng trên đỉnh Linh Sơn, cả người lấp lánh ánh vàng, hết sức chói mắt.
"Vãn bối đến tìm Phượng Tiên!", Diệp Thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vo-de-vuong/3655276/chuong-2370.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.