Dưới bóng đêm, Diệp Thành bước từng bước trên không, đạp gió mà đi.
Khuôn mặt của hắn đã cực kỳ già nua, chòm râu phất phơ theo gió, con ngươi sáng lấp lánh cũng không giấu nổi vẻ già cả.
Một đường giết chóc, uy thế của Thánh Cốt cũng giảm bớt rất nhiều, biến mất chỉ còn là vấn đề thời gian.
Điều đáng mừng duy nhất là đỉnh của hắn, trận chiến này đã nuốt sáu kiện Chuẩn Đế Binh nên càng trở nên phi phàm và bá đạo.
Tiếc là, tu vi của chủ nhân như hắn lại rớt xuống Chuẩn Thánh, không thì nó chắc chắn có thể thăng lên Thánh Vương.
Gió khẽ phất phơ, lòng bàn tay của hắn hiện lên một cái ký hiệu.
Đây là một cái bùa Truy Tung nối liền với cấm chế trên người Phượng Tiên, với lá bùa này, có thể xác định vị trí của cô ta.
Quả thật y như lời của những người xem cuộc chiến lúc trước, hắn đã gieo bùa lên người Phượng Tiên, không thì cũng đã chẳng mặc cô ta trốn chạy.
Giờ, Trí Dương đã bị trấn áp, cô ta là người cuối cùng, chỉ cần bắt được là có thể đi núi Chư Thiên.
Bùa Truy Tung tự động biến ảo thành một màn nước, hình ảnh bên trên chính là vị trí của Phượng Tiên.
"Không ngờ lại chạy đến Tây Mạc!", Diệp Thành liếc một cái đã nhận ra ở đâu, tuy kinh ngạc, nhưng vẻ mặt hắn vẫn hết sức bình tĩnh.
Hắn đã từng nói, bất kể cô ta chạy trốn tới đâu thì đều có thể bắt trở về, cho dù có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vo-de-vuong/3655275/chuong-2369.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.