Diệp Thành rút lui, đất trời chớp mắt trở nên yên tĩnh hơn hẳn.
Bên ngoài Linh Sơn, không gian hỗn loạn, cả trời cả đất đều hoang tàn, khiến nơi đất Phật cũng nhiễm cả máu tươi.
“Lão phu bấm tay tính toán, trạm tiếp theo của Thánh Thể có lẽ là Bắc Nhạc”. Bóng người như sóng biển, các lão thần vuốt râu, vẻ mặt đầy thâm ý.
“Huyền Hoang Tinh Hải, đại hội Dao Trì, di tích viễn cổ, truy nã Nam vực, Tây Mạc Linh Sơn, Huyền Hoang Ngũ Đại Thành, chỉ còn lại mỗi Bắc Nhạc là chưa làm loạn thôi”.
“Thánh Thể quả là đi đến đâu thì náo loạn đến đó, động tĩnh lần sau còn lớn hơn lần trước, hậu bối thế này ta cảm thấy mừng trong lòng”.
“Lần này, số thần tử bị hắn tàn sát đánh chết trước mặt mọi người, ít nhất cũng không dưới năm mươi, lại gây ra nghiệt lớn rồi”.
Tiếng bàn luận khắp nơi, xì xào ồn ào lan nhanh.
Buổi thuyết pháp Linh Sơn đang tốt đẹp, nhân vật chính Thích Già còn chưa kịp lên sân khấu thì đã có màn mở đầu trước rồi.
Hậu bối yêu nghiệt, người nào cũng hung hăng, một trận đánh chiến, huyên náo long trời lở đất, che mất cả phong quang của buổi thuyết pháp.
“Giết! Giết! Giết!”. Các thần tử bị đuổi giết lúc trước, ai nấy đều đỏ bừng mắt, vẻ mặt hung tàn, nghiến răng nghiến lợi đòi chém giết, thân thể run bần bật không ngừng.
Nhục nhã, nhục nhã vô cùng! Bọn họ nhiều yêu nghiệt như vậy mà lại bị một người truy giết, không còn chút kiêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vo-de-vuong/3655225/chuong-2319.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.