Thần tử Si Mị và thần tử Hồn tộc cũng bị phản phệ, lùi về hai phía Đông Tây, cơ thể nhuốm máu, đều rất chật vật.
Đánh lui mấy người này, chiến mâu trong tay Diệp Thành rung động, biến thành to như cánh tay, hắn dường như trở nên cục sục quét một gậy ra, những thần tử đánh tới bị đánh bay ra ngoài thành.
Mặc dù đều là thiên kiêu cấp bậc yêu nghiệt, cũng không phải là người nào cũng có chiến lực như thần tử Táng Thiên, người có chiến lực yếu tự nhiên đều gặp tai ương.
Nói đến thần tử Táng Thiên, gã kia lại đang chuẩn bị một đại chiêu.
Diệp Thành cười lạnh, vung gậy bay lên, sức công phạt bá đạo vô song.
Hai người chiến đấu hung mãnh nhất, thánh khu của Diệp Thành lần đầu tiên bị thương, đồng thời nhờ Táng Thiên ban tặng, gương mặt bị một kiếm chém vào.
“Đó là Bắc Thánh sao?”, Diệp Thành và Táng Thiên đánh đến kinh thiên động địa, Viêm Long lại không hề lo lắng chút nào, dán mắt vào Bắc Thánh, nhìn đến hoa mắt: “Chạy tới chạy lui khắp trời làm gì vậy?”
“Có thể khiến cho nàng ta như vậy, người trong bóng tối kia hơn phân nửa là Tịch Diệt Thần Thể”. Viêm Long trầm ngâm: “Ừm, chính là hắn ta”.
Thu hồi ánh mắt, gã lại liếc nhìn về phía hư thiên, không ngừng nhếch miệng, thần tử thần nữ của chín tộc viễn cổ đều ở đây, thái tử công chúa của năm vương tộc lớn Nam Vực cũng đều ở trong số đó.
Còn có Bắc Thánh, thần tử Phượng Hoàng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vo-de-vuong/3655222/chuong-2316.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.