Là lão tổ của một tộc, ông ta phải có trách nhiệm với tộc mình, nếu tùy tiện tham chiến thì hậu quả sẽ khó lường.
Chín Chuẩn Đế đánh đến, khiến Diệp Thành cảm thấy cực kỳ vinh dự nhưng cũng cảm thấy vô cùng áp lực.
Hắn không dám chậm trễ, liên tục bay trong trận đài truyền tống, chưa đến mười giây, lại đi được năm vạn dặm.
Màn đêm lặng lẽ buông xuống, trận đài truyền tống cũng được dùng gần hết, lúc hắn ra ngoài thì mây mù liền ùn ùn kéo đến, vô số cao thủ ập đến với sát khí ngút trời.
“Hết trận đài rồi đúng không?”. Tiếng hét giận dữ rền vang, đấy là tiếng của một Đại Thánh tộc Kim Ô, bên cạnh hắn ta là năm Đại Thánh tộc Côn Bằng, đằng sau còn có cả cao thủ Thánh Vương.
“Âm hồn không tan”. Diệp Thành mắng rồi chạy về hướng khác, không dám đương đầu trực tiếp.
Nhưng chưa chạy được mấy ngàn trượng thì đã bị các cao thủ phía trước chặn đường, trận thế rất lớn.
Diệp Thành không suy nghĩ nhiều, phóng thật nhanh về phía bắc, nhưng đau đầu là phía bắc cũng có cao thủ, mặt mày ai nấy cũng hằm hằm, bọn họ đến từ truyền tống trận.
Đằng sau cũng có rất nhiều tu sĩ, đất là Đại Thánh của tộc Bát Kỳ.
Liều thôi, Diệp Thành nghiến răng, tiếp tục chạy về phía tây bắc, gọi Âm Minh Tử Tướng cấp Đại Thánh ra, sẵn sàng đỡ đạn và tự phát nổ để tấn công quân địch bất cứ lúc nào.
Đại Thánh tộc Kim Ô xông lên trước, hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vo-de-vuong/3655192/chuong-2286.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.