Viêm Long trong đỉnh lại uống hết một bình, còn Diệp Thành thì lặng yên ngồi đó, chuyên tâm nghiên cứu lời nguyền phong ấn Tiên Nhãn, mong có thể phá giải được nó, nếu phá giải được lời nguyền thì lần chạy thoát này sẽ dễ dàng hơn.
Tuy nhiên, điều khiến hắn cảm thấy bất lực là lời nguyền phong ấn tạo từ chín Đế Binh hợp sức, mạnh đến sức khiến hắn không thể lay động, càng không thể tìm được cách phá bỏ nó, trừ khi có thiên kiếp thần phạt một lần nữa.
Hiển nhiên, cái gọi là thiên kiếp đã không có duyên với hắn ngay khi hắn bước vào Thánh Nhân rồi, không có khả năng thăng cấp Chuẩn Thánh Vương, cũng không có khả năng dẫn cái gọi là thiên kiếp thêm lần nữa.
“Lại qua một thành cổ nữa, nếu cả đường đi đều như thế, hai chúng ta có thể nhanh chóng rời khỏi Nam Vực”, Viêm Long nấc một tiếng: “Xem ra lệnh truy nã của Vạn Tộc cũng chỉ thế thôi”.
“Có thể ép chết Thôn Thiên Ma Tôn cũng đủ để chứng minh sự đáng sợ của nó”, Diệp Thành lạnh nhạt nói.
“Ngươi lo lắng quá rồi, nào hết bình nhé”, nói rồi, Viêm Long còn nhét vào một bình rượu.
“Có lẽ là ta… hửm?”, Diệp Thành chưa nói hết câu đột nhiên đứng phắt dậy, nhíu mày, hai mắt cũng híp mắt, ánh mắt lóe sáng nhìn chằm chằm vào hư không.
“Chuyện gì thế?”, Viêm Long ngạc nhiên, cũng đứng dậy khó hiểu nhìn Diệp Thành.
“Có một sức mạnh bí ẩn đang theo dõi ta”, Diệp Thành nghiêm túc nói: “Sức mạnh vừa cổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vo-de-vuong/3655187/chuong-2281.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.