“Để đề phòng bất trắc, mua chút trận đài truyền tống”. Diệp Thành tuỳ tiện trả lời: “Nếu thật sự xảy ra bất trắc, cũng có thể dùng trận đài truyền tống dựng ra một con đường sống, không lãng phí mất bao nhiêu thời gian”.
“Trận đài truyền tống đều là dùng một lần, xài xong liền báo hỏng, hơn nữa khoảng cách truyền tống ngắn đến đáng thương, trước nay đều là dùng để chạy trốn, mười trận đài truyền tống cũng chưa chắc bằng một cái truyền tống trận, dùng cách này tạo đường sống, thì phải cần bao nhiêu trận đài truyền tống”.
“Có đủ số lượng trận đài truyền tống, hoàn toàn có thể”. Diệp Thành cười nói: “Một đường càn quét, trận đài truyền tống tự đánh cướp được cũng không ít, nhưng mà vẫn thiếu rất nhiều”.
“Đạo hữu cần cái gì?”. Bên ngoài, chủ nhân cửa tiệm đã đến chào đón, vẻ mặt tươi cười nhìn Âm Minh tử tướng, đây là một tu sĩ trung niên, tu vi của gã là cấp Thánh Nhân.
“Có trận đài truyền tống không?”. Âm Minh tử tướng thản nhiên nói một tiếng, nói thẳng ra mục đích đến đây.
“Tất nhiên là có”. Tu sĩ trung niên cười nói: “Cấp thấp, trung cấp, cao cấp đều có: cấp thấp có thể truyền tống năm ngàn dặm, giá bán năm mươi vạn nguyên thạch; trung cấp mười vạn dặm, giá một trăm vạn; cao cấp mười lăm ngàn dặm, giá là một trăm năm mươi vạn, đạo hữu cần loại nào”.
“Có bao nhiêu, lấy bấy nhiêu!”. Âm Minh tử tướng bình thản nói, sắc mặt cũng không dao động.
“Có bao nhiêu, lấy bấy nhiêu?”. Tu sĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vo-de-vuong/3655186/chuong-2280.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.