“Có phải hay không thì không quan trọng!”, có người bật cười: “Quan trọng là báo ứng đến rồi, hơn nữa còn nặng hơn tộc Kim Ô, ba khu mỏ nguyên thạch, nhiều tiền lắm đấy”.
“Ta nói nghe này, cũng đáng đời lắm”, rất nhiều người đều không khỏi nói làm tốt lắm: “Kiềm chế sức mạnh, bình thường cũng đi bắt nạt khắp nơi, lần này gặp báo ứng rồi đấy. Cướp hết của chúng mới được chứ?”
“Tra, tra ngay cho ta”, đại điện Côn Bằng, Côn Bằng Hoàng tức giận hét lên như kẻ điên.
“Chuyện tốt do ngươi làm đấy”, tất cả trưởng lão tộc Côn Bằng đều đỏ ngầu mắt nhìn chằm chằm Côn Bằng Hoàng: “Đều là do ngươi làm gì cũng ngang ngược láo xược, khiến Côn Bằng tổn thất nặng nề, sáu Đại Thánh, hai mươi mấy Thánh Vương, trăm thánh Chuẩn Thánh Vương, vô số người trong tộc phải trả bằng máu”.
Thái tử Côn Bằng nghiến răng nghiến lợi nhưng không nói lời nào, nét mặt đầy ý vị và chế giễu thường ngày đã không còn hiện lên trên mặt gã nữa, chỉ còn lại vẻ hung ác, đôi mắt màu vàng kim biến thành màu đỏ, gã là thái tử Côn Bằng, có địa vị và thân phận cao quý, sao cam lòng bị tính kế như vậy được chứ?
Đây quả là một sự trào phúng, trước đây không lâu lúc tộc Kim Ô bị thương, gã còn có hứng thú xem kịch hay nhưng hôm nay, họ đã nối gót Kim Ô, hơn nữa đều là do gã, tổn thất của họ thậm chí còn nặng nề hơn tổn thất của tộc Kim Ô.
Bên này, Diệp Thành đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vo-de-vuong/3655170/chuong-2264.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.