Vẻ mặt Diệp Thành thay đổi, bỗng nhiên chạy trốn, nhưng chỉ trong chớp mắt, dù với tốc độ của hắn thì cũng không thể tránh được một kiếm sát chiêu này, thánh huyết tuôn ra, một cánh tay đứt lìa.
Còn chưa kịp ổn định thân thể, trước mặt lại xuất hiện Tiên Mang Tịch Diệt mang theo sức mạnh nghiền áp xuyên qua ngực hắn, lỗ thủng đầm đìa máu, xương đều lộ ra ngoài.
Chỉ là, như vậy vẫn chưa hết, sau Thần Mang Tịch Diệt chính là luồng sáng đen, nói đúng hơn là một cây thương đen tuyền, nhanh như chớp ghim chặt hắn vào vách đá phía sau.
Diệp Thành ho ra máu, rút cây thương đang ghim chặt mình ra, thân hình hắn lảo đảo, sát khí cuồng nộ trong cơ thể hắn, thánh thể cũng nứt ra, thánh huyết chảy thành dòng.
Hắn nhìn chằm chằm trước mặt, hai mắt đỏ rực, từ khi xuất đạo đến nay chưa từng chịu thiệt đến như vậy bao giờ.
Dưới tầm nhìn của hắn, màn sương lạnh dày đặc dần dần tách sang hai bên, để lộ một con đường, một bóng người thoáng hiện ra, bước qua vũng máu đi đến, đạp lên mặt đất vang vọng từng tiếng động.
Có lẽ là con người, nói đúng hơn là quái nhân, thân thể ngăm đen, có ba đầu sáu tay, trong mỗi bàn tay đều cầm theo một loại thần binh.
Hơi thể nó lạnh lẽo lại cổ xưa, sức mạnh mãnh liệt, sáu con mắt khổng lồ lồi ra, đồng tử co rút đầy tơ máu đầy hung hăng và dữ tợn, giống như quái vật bò ra từ Cửu U ra vậy.
Diệp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vo-de-vuong/3655065/chuong-2159.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.