“Đế Gia Cửu Tiên, quả là danh bất hư truyền”. Trong không gian mờ mờ, tiếng cười u ám vang lên, không tìm ra nơi bắt nguồn của nó, hoặc là nói Tịch Diệt Thần Thể đang thông qua dấu ấn thời không không ngừng đi qua đi lại, không hề có quy luật và cách thức, ngay cả Diệp Thành, cũng khó có thể nắm bắt thân ảnh của nó.
“Cái bản lĩnh không biết xấu hổ của ngươi, cũng không phải chỉ là cái danh”. Tiểu Cửu Tiên bực tức bắt đầu mắng mỏ, lời nói chút che giấu, bị người đánh trộm, là việc mà ai cũng đều tức giận.
“Hôm nay, nhất định phải chém ngươi”. Tịch Diệt Thần Thể cười u ám, giống như âm hồn trong chớp mắt đã chém đến trước người Tiểu Cửu Tiên, trong tay cầm sát kiếm tối đen, vừa ra tay đã là một kiếm trí mạng, không chừa đường sống.
Tiểu Cửu Tiên cũng không phải ăn chay, cấm thiên địa, ép Tịch Diệt Thần Thể ra, nhưng vẫn chưa đợi cô đánh một chưởng ra, Tịch Diệt Thần Thể đã biến mất, nhưng giây tiếp theo đã lập tức hiện ra.
Tiểu Cửu Tiên dùng Nhất Bộ Na Di, tránh được đòn trí mạng trong gang tấc, một chưởng đánh về phía nơi này.
Nhưng mà, Tịch Diệt Thần Thể xuất quỷ nhập thần, sớm thông qua dấu ấn thời không xuyên ra ngoài rất xa.
Tiểu Cửu Tiên cũng rút kinh nghiệm, chân đạp Vô Vọng Bộ Pháp, chạy tán loạn khắp nơi, khắp trời đất đều là tàn ảnh của cô, để tránh đứng ở một chỗ bất động, trở thành bia ngắm sống của đối phương.
Chiêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vo-de-vuong/3655054/chuong-2148.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.