Chương trước
Chương sau
Diệp Thành cũng di chuyển, ba lần vượt qua hư không, bảy tám cái Súc Địa Thành Thốn lên đến vùng trời đất này. 

 Lư đồng Hoàng Kim lúc trước tranh được hắn lấy ra, khí huyết cuồn cuộn đổ vào, hết sức thúc dục, cửa lư hạ xuống, thêm vào bí pháp, nuốt chửng tất cả, nuốt hết niệm lực cuộn trào mãnh liệt. 

 Càng ngày càng nhiều người chạy đến, giống như cũng biết niệm lực là sự tồn tại mạnh thế nào, cũng tạo ra vật chứa thu nạp vào, niệm lực ẩn chứa trong xá lị Phật Đà, bị đoàn người ùn ùn kéo đến phân chia. 

 Song, mọi chuyện vẫn chưa xong, mặc dù niệm lực bị phân chia, nhưng đại chiến vẫn duy trì liên tục, những tu sĩ tự xưng cường đại, bắt đầu cướp đoạt niệm lực của những người khác, cảnh tượng tàn khốc lại xuất hiện. 

 “Một đám điên”. Diệp Thành độn ra ngoài, vùng trời đất kia hỗn loạn rồi, không ít tu sĩ cường đại ra tay, đầy trời đều là bí thuật thần thông cộng thêm pháp khí, hắn cũng chịu phải dư âm của chiến loạn. 

 Mặc dù hắn đã nhếch nhác rồi, những người khác càng không cần nói, người trên cả vùng đất đều hóa thành huyết vụ, lòng tham lam, làm cho quá nhiều người mất đi tâm trí, ngươi tranh ta đoạt, quên mất tính mạng. 

 Giống như hắn, không ít người cũng rút ra ngoài, trừ phi tự bản thân chiến lực tuyệt đối có thể nghiền áp tứ phương, bằng không đều có khả năng bị giết bất kỳ lúc nào, thấy đủ rồi thì thu tay, chớ nên tham lam quá nhiều. 

 “Không có ai tranh như các ngươi cả”. Diệp Thành thầm mắng, mang theo gậy sắt chạy thẳng về một phương. 

 Lúc trước hắn đã nhìn thấy rõ, có một người thu được không ít, hơn nữa còn là kẻ thù năm đó của hắn, bên ngoài thành cổ Đông Hoang, người nọ cũng đã tham dự cuộc vây giết hắn, không thể bỏ qua. 

 Một cung điện đổ nát, đại chiến đã mở ra, người nọ đâu phải đối thủ của Diệp Thành, bị đánh nằm bò một cách nhanh gọn, đương trường hồn phi phách tán - hồn vía lên mây, bảo vật và niệm lực của hắn ta đều bị lấy đi. 

 Sau khi đi ra, Diệp Thành dùng một chưởng nghiền nát cung điện kia, rồi sau đó mang theo gậy sắt chạy loạn khắp di tích. 

 Người bị hắn nhắm trúng rất bi ai, nếu là kẻ thù, trực tiếp chém chết, nếu là không thù không oán, thì sẽ giữ lại một mạng, nhưng mà bảo vật đều sẽ nhét vào hầu bao của hắn. 

 “Đây mới là cướp đoạt”. Diệp Thành lại thu về đầy bảo vật, chớp mắt lại biến mất không thấy. 

 Tác phong của hắn vẫn như trước, chuyện trộm cắp này, vẫn luôn phải làm lén lút. 

 Càng nhiều người gặp tai ương, khắp nơi đều có thể nhìn thấy người bị đập ngất, vận khí không tốt, cái chết cực kỳ thảm. 

 Nhưng mà, đây cũng không phải kiệt tác của một mình Diệp Thành, rất nhiều người đều đang giết người cướp của, mục đích của họ là đoạt bảo, cũng là cướp niệm lực, loại lực lượng kia quá mức cường đại. 

 Màn đêm lại một lần nữa buông xuống, Diệp Thành chui vào trong một sơn động, dùng bí pháp che đậy khí tức. 

 Lúc này, hắn mới lấy lư đồng Hoàng Kim ra, đem niệm lực trong đó trút vào Hỗn Độn Thần Đỉnh, hoà vào khí hỗn độn, một luồng khí dồi dào lập tức mở ra bốn phía. 

 Diệp Thành kinh ngạc, kinh ngạc về sự thần bí của niệm lực, sự nuôi dưỡng của chúng sinh, có thể sánh vai cùng đại đạo rồi, hắn có thể cảm nhận rõ ràng uy lực của Hỗn Độn Thần Đỉnh tăng lên, dày đặc như núi lớn khổng lồ. 

 Tâm tình của cái đồ này không tồi, thu hồi đại đỉnh, từng túi chứa đồ liền bay ra theo, đều là chiến lợi phẩm của ngày hôm nay, các bảo vật trong đó được lấy ra, phân loại, để sau này phân phát đi. 

 “Ngươi cái đồ nhát gan, có dũng khí thì ra đây đánh tay đôi, đánh lén thì tính là gì”. Diệp Thành đang nói sảng khoái, thì nghe thấy tiếng mắng lớn bên ngoài động, giọng nói rất quen thuộc, là Tiểu Cửu Tiên. 

 Diệp Thành vội thu hồi bảo vật, trốn vào mép động nhìn ra ngoài, quả đúng là Đế Cửu Tiên. 

 Tiểu nha đầu tay cầm kiếm tiên, được bao bọc bởi đạo tắc, chứa nhiều dị tượng đan xen, phác hoạ ra thế giới huyền diệu, nhưng cô trông có chút thảm hại, trên người có ba vết kiếm, còn toả ra u quang lạnh như băng. 

 Diệp Thành nhếch mày, hắn biết rõ chiến lực của Tiểu Cửu Tiên, hắn tò mò, rốt cuộc là ai đã làm cô bị thương. 

 Bỗng nhiên, hắn bí mật mở Lục Đạo Tiên Nhãn, nhìn quanh bốn phía, đúng lúc trùng hợp nhìn thấy một bóng dáng giống như âm hồn, chính là Tịch Diệt Thân Thể, cả người đều bay lơ lửng bất định. 




Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.