Nỗi đau đớn đó hắn thấu hiểu hơn bất kì ai, hắn thậm chí còn có thể nhìn thấy cảnh tượng thê lương: Chiến thần Bát Hoang với mái tóc bạc trắng lưng đầy thương thế bước trên con đường cải đạo nghịch thiên, chỉ hi vọng hậu thế có được tương lai, cho dù là mất đi cả kí ức quý giá nhất.
Cơn gió nhẹ khẽ thổi tới, thổi bay mái tóc của Hồng Trần, cũng khiến Diệp Thành tỉnh táo hơn.
Diệp Thành quay người, hắn tĩnh lặng nhìn tinh không vời vợi, trong lòng định sẵn phải tới thánh địa Dao Trì, nói không chừng còn có thể gặp được Sở Linh Ngọc, cô ta chính là đồ đệ của Chư Thiên Kiếm Thần, tám phần sẽ tới đó, nếu như vận may tốt thì còn có thể gặp được Chung Tiêu, Hồng Trần Tuyết.
Đây chính là tình yêu vượt thời gian, cho dù là Sở Linh Ngọc hay Chung Tiêu và Hồng Trần Tuyết thì hắn cũng mong muốn đem hi vọng này tới bọn họ, chỉ mong bọn họ có thể viết tiếp mối tình trong chốn hồng trần này.
Không biết tới bao giờ Diệp Thành mới quay người, hắn khoanh chân ngồi bên cạnh Hồng Trần, tĩnh lặng nhắm mắt.
Màn đêm vẫn vô cùng yên tĩnh.
Ánh sao lấp lánh chiếu xuống hai người.
Không ai có thể ngờ rằng Diệp Thành của hai thời không lại có thể ngồi trong cùng một tiểu viên dưới bầu trời đêm yên tĩnh này, một người thần trí rõ ràng, một người đờ đẫn, nhưng sự tồn tại của bọn họ lại là lời giải thích cho chặng đường đầy bi thương, nghịch thiên cải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vo-de-vuong/3654944/chuong-2038.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.