Chương trước
Chương sau
Chặn hắn lại! 

 Thánh Nhân áo đen vẫn đang lùi về sau như một con chó chết chủ khiến tu sĩ tứ phương không khỏi tặc lưỡi. 

 Ngươi dù gì cũng là Thánh Nhân, dù thánh thể có mạnh nhưng cũng chỉ là Chuẩn Thánh, đến cả dũng khí tiếp một chiêu ngươi cũng không có? 

 Thấy tiếng dè bỉu chê bôi của tu sĩ tứ phương, Thánh Nhân áo đen kia cứ thế ngó lơ, không dám đại chiến, hắn bị Diệp Thành doạ sợ chết khiếp, chỉ sợ mất luôn cái mạng. 

 Lại nhìn về phía sau, từng đám người của Thái Thanh Cung xông lên nhưng đều lần lượt hoá thành huyết vụ, có không ít Thánh Nhân bị trảm diệt, không một ai có thể ngăn lại bộ pháp của Thánh Thể. 

 Thánh Nhân áo đen sợ rồi, lại lùi về sau, mỗi một bước lùi đều đẩy người bên cạnh lên. 

 Diệp Thành thi triển Thúc Địa Thành Thốn đuổi theo, hắn không nói thêm lời nào mà vung tay đánh vào hư thiên. 

 Có điều hắn đã đánh giá thấp Thánh Nhân áo đen kia, lão ta sử dụng bí thuật nghịch thiên dịch thiên hoán địa để đổi vị trí với một Chuẩn Thánh của Thái Thanh Cung, nhanh chóng né qua được một chưởng của hắn. 

 Mặc dù Thánh Nhân áo đen đã né qua nhưng Chuẩn Thánh bị lão ta dịch chuyển vị trí lại nhận lấy kết cục thảm hại, hắn không biết vì sao lại trúng chưởng của Diệp Thành, cơ thể bùng nổ, nguyên thần cũng khó tránh khỏi bị tịch diệt. 

 Được lắm! 

 Diệp Thành mắng chửi, hắn điên cuồng thấy rõ, liên tiếp sử dụng Thúc Địa Thành Thốn đuổi theo, tung chưởng rợp trời. 

 Thánh Nhân áo đen kia cũng chẳng phải hạng vừa, vẫn là dịch thiên hoán địa, né qua đòn tuyệt sát của Diệp Thành, cứ thế trốn đi thật xa, vả lại còn không ngừng thay đổi vị trí trong không gian, chạy rất nhanh. 

 Hừ! 

 Diệp Thành tức tối, hắn dốc sức sát phạt tới, tỏ ra như thể không bắt được tên này thì chẳng khác gì cùng họ với lão. 

 Thế rồi cả vùng thiên địa vì hai người bỏ trốn và đuổi theo này mà trở nên náo nhiệt. 

 Tốc độ của Diệp Thành tuyệt thế vô song, bản lĩnh bỏ trốn của Thánh Nhân áo đen kia cũng vô địch thiên hạ, cả hai người len lỏi qua từng đám người đen kịt khiến tứ phương hoa mắt. 

 Điều khiến tu sĩ của Thái Thanh Cung phẫn nộ đó là tên Thánh Nhân áo đen kia thật sự mặt dày, vì để bỏ trốn mà nhiều lần dịch chuyển không gian, hết người này đến người kia của Thái Thanh Cung bị thay thế vào vị trí của lão, trong đó không thiếu Thánh Nhân liên tiếp hứng chịu từng đòn đánh liên tiếp của Diệp Thành. 

 Tiếng mắng chửi vang lên, tất cả đều xuất phát từ kẻ mạnh của Thái Thanh Cung, chỉ vì Thánh Nhân áo đen kia quá đê tiện, không ít người vì lão mà chịu thiệt, nhất thời nảy sinh ý dịnh muốn xông lên giúp đỡ Diệp Thành đánh giết tên này, một khi đuổi kịp thì cứ thế đạp đến chết. 

 Cứu ta! 

 Thánh Nhân áo đen điên cuồng thi triển dịch thiên hoán địa, khí huyết giảm sút, hắn đã không thể trụ lâu hơn được. 

 Đi nổi không? 

 Diệp Thành sát phạt đến, khi Thánh Nhân áo đen định thi triển dịch thiên hoán địa đuổi theo thì hắn đã vung ra chưởng đao chém đến mức khiến tên này nửa quỳ giữa hư không, máu tươi bắn vọt. 

 Ta liều mạng với ngươi! 

 Thánh Nhân áo đen phẫn nộ, huyết tế bản nguyên, nhất chỉ chỉ ra mang theo sức đâm xuyên mạnh mẽ. 

 Diệp Thành không né tránh cũng không phòng ngự, hắn đối đầu với nhất chỉ này và không ngừng tung chưởng đáp trả, mạnh như Thánh Nhân cũng không thể trụ được, cơ thể nứt lìa, máu tươi phun ra. 

 Thánh Nhân áo đen quỳ xuống, bị Diệp Thành dùng bí pháp phong ấn trong đại đỉnh. 

 Bao vây lấy hắn! 

 Kẻ mạnh của Thái Thanh Cung xông lên, cho dù nhân phẩm của Thánh Nhân áo đen chẳng ra sao nhưng dù gì cũng là trưởng lão của Thái Thanh Cung, nếu như bị bắt đi thì lần này bọn họ quay về không tránh được bị trách tội. 

 Điều quan trọng nhất là Diệp Thành chính là kẻ mà Thái Thanh Cung truy đuổi, nếu như để hắn bỏ tốn thì Thái Thanh Cung còn đâu thể diện, gần hai trăm tu sĩ của Thái Thanh Cung không bắt nổi Chuẩn Thánh, đây mới là điều đáng xấu hổ. 

 Cút! 

 Diệp Thành đại khai sát giới, một tay cầm Bá Long Đao, một tay còn lại cầm kiếm Xích Tiêu, cả chặng đường không ngừng làm loạn, hắn mở ra đường máu xông lên. 

 Sự thực chứng minh Thái Thanh Cung quả thực không đuổi kịp Diệp Thành. 

 Hoặc có thể nói đuổi mãi đuổi mãi cũng không thấy bóng Diệp Thành đâu, như thể hắn bốc hơi khỏi nhân gian rồi. 

 Khốn kiếp! 

 Tiếng gằn phẫn nộ vang lên khắp không gian, quá nhiều Thánh Nhân của Thái Thanh Cung phun ra máu, không chỉ vì bị thương mà còn vì quá phẫn nộ, trận thế lớn như vậy không những không bắt được Diệp Thành mà ngược lại còn để hắn bắt đi một Thánh Nhân.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.