Trong địa cung của Thiên Đình.
Nguyên thần của Diệp Thành quy vị nhưng hắn lại phun ra cả miệng máu, Diệp Thành vẫn đang trong trạng thái hôn mê, cả thánh thế nứt lìa, có máu tươi chảy ra thấm đẫm cơ thể khiến người ta nhìn mà sợ hãi.
Long Nhất và Yên Lão Đạo cũng không khá khẩm hơn là bao, bọn họ lần lượt phun ra máu, khí tức yếu ớt vô cùng, như thể gặp phải sự phản phệ của một luồng sức mạnh trong hư không.
Khốn khiếp!
Cả hai người mắng chửi Diệp Thành rồi thì vội khoanh chân ngồi xuống, toàn thân hoả diệm rực cháy.
Trạng thái của ba người vô cùng huyền diệu, thảm nhất vẫn là Diệp Thành, sắc mặt rõ vẻ đau đớn, mệt mỏi đến mức méo xếch, thất khiếu chảy máu, thần hải ong ong như có ma âm đang vây lấy hắn.
Đêm, vẫn là đêm khuya.
Bên trong địa cung chìm vào bầu không khí im ắng kéo dài.
Không biết qua bao lâu Long Nhất và Yên Lão Đạo mới lần lượt mở mắt nhưng sắc mặt vẫn còn tái nhợt.
Còn Diệp Thành, lúc này vẫn chưa tỉnh lại.
Yên Lão Đạo tiến lên trước, ông ta chỉ muốn cho Diệp Thành một trận, “suýt chút nữa thì bị tiểu tử nhà ngươi hại chết rồi”.
“Còn chưa chết sao?”, Long Nhất bật cười sau đó lấy ra một cái gương từ trong người và khẽ giơ trước mặt Diệp Thành, tiếp đó là nhìn Yên Lão Đạo với ánh mắt hào hứng.
“Ấy?”, Yên Lão Đạo khẽ kêu lên rồi cũng ghé lên trước nhìn Diệp Thành rồi lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vo-de-vuong/3654741/chuong-1835.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.