Trong tiếng hí của thanh loan mang theo nỗi ai oán, nó vẫn dang rộng đôi cánh quét ra từng lớp hoả diệm và lôi chớp hi vọng có thể giúp linh chủ của mình là Lâm Thi Hoạ giết được nhiều kẻ địch hơn trước khi quay về linh giới.
Trên lưng nó, đôi mắt Lâm Thi Hoạ rưng rưng hơi khép lại, đôi dòng lệ long lanh chảy dài trên gò má.
Cô ra đi thanh thản, trong nụ cười thê lương còn mang theo nét dịu dàng của một nữ tử, cô lặng lẽ nằm trong lòng Diệp Thành, bàn tay tái nhợt bất lực cho tới lúc chết vẫn nắm lấy vạt áo hắn, cho tới chết cũng không muốn buông ra.
Thi Hoạ!
Giọng Diệp Thành khản đặc, hắn lên tiếng gọi nhưng tiểu sư muội ngoan hiền trong kí ức không còn nở nụ cười với hắn nữa.
Làn huyết phong thổi tới, cơ thể Lâm Thi Hoạ dần hoá thành u u vụ bay vào thiên địa.
Thanh loan vẫn đang thét gào, trong đôi mắt còn thấp thoáng dòng lệ, nó cũng tiêu tán theo. Linh chủ Lâm Thi Hoạ trước khi chết đã giải trừ kế ước với nó, hiện giờ linh chủ chết rồi, nó muốn quay về linh giới.
Lên đường bình an!
Diệp Thành nhìn luồng u hương và khói sương tàn lưu cuối cùng, giọng hắn nghẹn ngào khản đặc.
Haiz!
Vị vương vẫn đang chứng kiến cảnh tượng này bất giác thở dài, không biết vì sao khi nhìn Lâm Thi Hoạ tiêu tán ông ta lại có phần cảm khái, xưa kia, ông cũng từng phải chứng kiến cảnh tượng người ấy tiêu tán.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vo-de-vuong/3654354/chuong-1448.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.