Ba ma tướng!
Vẻ mặt Diệp Thành vô cùng nặng nề, thầm nhẩm tính sức chiến đấu của hai bên.
Lão bối mặc áo bào đen bên cạnh hắn là trưởng lão phân điện thứ nhất của Thiên Đình, tu vi cảnh giới Chuẩn Thiên, có thể miễn cưỡng chặn được một ma tướng, tuy Lâm Thi Hoạ không phải cảnh giới Chuẩn Thiên nhưng hợp lực với thanh loan cũng có thể miễn cưỡng giữ chân một ma tướng.
Nhưng ma tướng thứ ba thì sao? Ai ngăn cản, hắn ư?
Rất rõ ràng điều này không thực tế, trạng thái hiện tại của hắn có lẽ còn không đỡ nổi một chiêu trong tay ma tướng, còn hơn mười người đi cùng còn lại thì đều ở cảnh giới Không Minh, còn chẳng đỡ nổi một chưởng của ma tướng.
“Sư tôn, đồ nhi bất đắc dĩ, phải mạo phạm vong linh rồi”, khi Diệp Thành đang nghiêm mặt thì Lâm Thi Hoạ bên cạnh đã hít sâu một hơi.
Cô chắp hai tay lại, nhanh chóng tạo ấn quyết, miệng đọc chú văn cổ mà Diệp Thành nghe không hiểu, dường như đang thi triển một loại thần thông cực kỳ cường đại nên mái tóc dài mềm mại của cô dần biến thành màu trắng như tuyết.
Diệp Thành cau mày, tuy không biết Lâm Thi Hoạ tạo ấn quyết gì nhưng chắc chắn là một loại thông linh triệu hồi cực kỳ bá đạo.
“Đúng là may mắn”, phía đối diện, ma tướng cầm chiến rìu cười bỡn cợt, ánh mắt nhìn chằm chằm Diệp Thành, trong mắt toát lên vẻ tham lam: “Máu Hoang Cổ Thánh Thể thật thuần tuý”.
“Người huyết mạch Cổ tộc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vo-de-vuong/3654351/chuong-1445.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.