Chương trước
Chương sau
Ù! Ù! Ù! 

 Trong tích tắc, hư thiên tứ phương đều rung lên, hàng trăm hư thiên tuyệt sát đại trận cùng lúc khởi động uy năng, nhắm thẳng vào nữ tử tóc trắng, bắn ra từng khoảng thần mang huỷ thiên diệt địa. 

 Nhưng những khoảng thần mang ấy vừa chạm tới hố đen không gian đã bị hút mất, không thể đánh tới vùng đất nữ tử tóc trắng đang đứng. 

 Thần thông gì thế này? 

 Tất cả mọi người đều kinh hãi, hố đen không gian có thể hút trọn mọi thứ, dù có cả chục triệu tu sĩ nhưng không ai có thể xông vào, đến thần mang do hư thiên sát trận bắn ra cũng bị hút hết, còn nữ tử tóc trắng vẫn không hề hấn gì. 

 Bao vây cho ta! 

 Tiêu Phong không còn cách nào, chỉ đành chỉ huy đại quân tu sĩ bao vây hố đen không gian, chờ nhóm Diệp Thành tới. 

 Chiến đấu bao nhiêu năm, đây là lần đầu tiên Tiêu Phong thấy một cảnh tượng kỳ quái thế này, hàng chục triệu tu sĩ mà không làm được gì cô ta, đó là lớp phòng ngự tuyệt vời, kết giới hộ sơn đứng trước nó chỉ như trò đùa trẻ con. 

 Trên hư thiên, Diệp Thành là người tới nơi đầu tiên, hắn bị sát khí làm cho mất trí, đang định xông vào thì bị Thái Hư Cổ Long ngăn lại. 

 “Không ngờ lại có thể triệu hồi được hố đen không gian”, Diệp Thành hai mắt đầy tơ máu, sát khí ngút trời nhưng cũng vô cùng kinh ngạc. 

 “Đó là Đế Đạo Hắc Ngạn”, Thái Hư Cổ Long hít sâu một hơi, dường như biết đó là thần thông gì và dường như cũng biết sự đáng sợ của nó: “Có hố đen không gian ngăn cách, dù cả chục triệu tu sĩ cũng không thể vượt qua, vào bao nhiêu cũng vô ích”. 

 “Vẫn đánh giá thấp cô ta rồi”, vẻ mặt Tử Huyên khó coi: “Không ngờ còn thông hiểu cả cực đạo đế thuật”. 

 “Làm thế nào để phá giải đây”, Đao Hoàng đến sau nhìn Thái Hư Cổ Long và Tử Huyên. 

 “Rất đơn giản, tấn công nữ tử tóc trắng”, Thái Hư Cổ Long lên tiếng. 

 “Nói thừa”, Cổ Tam Thông mắng to: “Muốn tấn công được nữ tử tóc trắng thì phải vượt qua hố đen không gian đó trước, mà hố đen ấy đến thần mang của sát trận cũng bị hút thì ai có thể vào được?” 

 “Một người có thể vào được”, Tử Huyên nhìn Diệp Thành. 

 Thiên Đạo, mở! 

 Không cần Tử Huyên nói, Diệp Thành cũng đã sử dụng bí thuật Tiên Luân, đưa mình vào hố đen không gian. 

 Người bình thường không ai có thể đi qua hố đen không gian, nhưng hắn là ngoại lệ. Tiên Luân Thiên Đạo có thể nối liền hố đen không gian, chỉ cần tính chuẩn khoảng cách và phương hướng thì sẽ tới được bên nữ tử tóc trắng nếu không có gì ngoài ý muốn xảy ra. 

 Dưới sự chú ý của mọi người, Diệp Thành biến mất. 

 Trong hố đen không gian, Diệp Thành xuất hiện, tế ra hàng trăm viên linh châu chiếu sáng, thần thức cực cận tản ra. 

 Sau đó hắn nhìn về một hướng, bay về phía đó như một đạo thần mang. 

 Thế giới bên ngoài, nữ tử tóc trắng lẳng lặng đứng trên vùng đất bán kính nghìn trượng của hố đen không gian. 

 Cô ta lại đeo mặt nạ màu trắng lên, khoé miệng thi thoảng lại trào máu, thần hà bảy màu quanh người đã tối đi nhiều. 

 Lúc trước cô ta đã sử dụng rất nhiều bí thuật, sau đó trúng một nhát kiếm của Hồng Trần, lại bị đại quân tu sĩ bao vây khiến cô ta tiêu hao rất nhiều, nếu không vì vậy, cô ta cũng không tế ra phòng ngự Đế Đạo Hắc Ngạn này. 

 Phải nói rằng Đế Đạo Hắc Ngạn này thực sự bá đạo, hố đen không gian bán kính mười nghìn trượng khiến hàng chục triệu tu sĩ bất lực, chỉ có thể đứng nhìn. 

 Cô ta chỉ cần thời gian để hồi phục thương thế thôi, một khi khôi phục thần lực, dù chục triệu tu sĩ cũng không ngăn được cô ta. Cô ta thuộc thế hệ thông thiên, tuy không địch lại cả chục triệu tu sĩ nhưng muốn thoát thân thì không khó. 

 Nhưng khi cô ta đang cố gắng hết sức để chữa lành thương thế thì một cơn gió lạnh đột ngột thổi tới. 

 Ngay lập tức, cô ta cau mày, di chuyển ra ngoài. 

 Keng! 

 Cô ta vừa đi, nơi đứng lúc trước đã bị một kiếm chém nứt toác. 

 Diệp Thành xông tới, khoảng cách và phương hướng đều được tính toán rất chính xác, nếu nữ tử tóc trắng không tránh đi kịp thời thì có lẽ hắn đã giết được cô ta. 

 Nhưng dù vậy nữ tử tóc trắng cũng bị thương, tay trái bị Diệp Thành chém mất, vì cô ta đang trong trạng thái yếu nên vết thương không thể lành lại ngay được. 

 Khoé miệng nữ tử tóc trắng lại có máu trào ra, cô ta hững hờ nhìn Diệp Thành đối diện. 

 Ngàn tính vạn tính nhưng vẫn có sơ hở, cô ta quên mất nhân tố bất định Diệp Thành, hắn có Tiên Luân Nhãn có thể đi lại trong hố đen, Đế Đạo Hắc Ngạn của cô ta đứng trước mặt hắn chỉ là vật trang trí mà thôi. 

 Để mạng lại! 

 Diệp Thành hét lên, sát khí ngút ngàn bị kìm nén quá lâu phóng ra như hồng hoang dã thú. 

 Bùm! Rầm! 

 Trận đại chiến lập tức nổ ra, mặt đất không ngừng nứt toác. 


 Chín mươi chín chùm sáng được nối lại với nhau bằng phù văn, ngưng tụ thành một chiếc lồng khổng lồ vạn trượng, bao phủ hố đen không gian kia bên trong. 

 Lần này họ cùng hợp lực thi triển bí thuật phong cấm nghịch thiên, chuyên dùng để nhằm vào nữ tử tóc trắng, đề phòng cô ta lại trốn thoát, người như cô ta quá đáng sợ, dù phải trả cái giá thế nào cũng phải giết được cô ta. 

 Hàng chục triệu tu sĩ cũng đồng loạt tế ra sát kiếm, chỉ chờ Diệp Thành phá vỡ Đế Đạo Hắc Ngạn là bọn họ sẽ cùng nhau xông lên. 

 Đây là cục diện không thể xoay chuyển, nữ tử tóc trắng đã không còn lối thoát.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.