Ánh dương buổi sớm chiếu rọi khắp mặt đất của thế giới người phàm.
Bước chân của phía Diệp Thành chậm hơn rất nhiều vì bọn họ trải qua biết bao gian nan vất vả mới đến được mảnh đất Tây Nguyên Quốc.
Thánh Chủ!
Không lâu sau đó, kẻ mạnh của Viêm Hoàng đều đến, dù số lượng dù không nhiều nhưng về cơ bản đều là những người có thực lực mạnh mẽ.
“Đã xây xong kết cấu của Truyền Tống Trận chưa?”, Diệp Thành lập tức hỏi.
“Theo lời dặn của Thánh Chủ thì đã thông tới Tây Lăng rồi”.
“Lần lượt truyền tống bọn họ, tốc độ nhanh một chút”.
“Rõ”, kẻ mạnh của Viêm Hoàng nhìn sang phía Hạo Thiên Huyền Chấn, giọng điệu ôn hoà: “Các vị đạo hữu, mời”.
“Phiền đạo hữu rồi”.
“Thông báo tới Nhân Hoàng điều tra cho ta một người”, phía này, Diệp Thành lập tức lấy ra một miếng ngọc giản đưa cho tu sĩ của Viêm Hoàng.
Còn người mà hắn muốn điều tra đương nhiên là con của Triệu Hùng. Triệu Hùng đã quy thuận thì chính là một thành viên của Viêm Hoàng, hắn không dám đảm bảo có thể cứu được con của Triệu Hùng về nhưng chắc chắn sẽ dốc hết sức.
Mọi việc tiếp theo dễ xử lý rồi, Hạo Thiên thế gia không ngừng bước vào Truyền Tống Trận, và đó cũng chính là giây phút chấm dứt những tháng ngày trốn chạy của họ.
……..
Khốn khiếp! Khốn khiếp! Khốn khiếp!
Bên trong đại điện của Thị Huyết Điện, tiếng gằn phẫn nộ liên tiếp vang lên.
Thị Huyết Diêm La điên cuồng gào thét.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vo-de-vuong/3654115/chuong-1209.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.