Keng! Keng!
Tiếng sát kiếm ngân lên, Diệp Thành và Hạo Thiên Huyền Chấn đi ở phía trước rút sát kiếm ra, hai người như hai ngôi sao chói lọi, trong màn đêm đen, họ chiếu sáng con đường phía trước cho nhà Hạo Thiên.
Một người là gia chủ Hạo Thiên thế gia, một người là thiếu chủ Hạo Thiên thế gia, họ xông lên phía trước mở đường khiến ý chí chiến đấu của đại quân Hạo Thiên thế gia phía sau cũng hừng hực.
Thấy vậy, người mặc áo giáp huyết sắc đột nhiên biến sắc.
Ông ta chỉ là thống lĩnh đánh tiên phong của phân điện thứ tám Thị Huyết Điện, mà ông ta cũng chỉ dẫn dắt đại quân dọc đường của phân điện thứ tám, so với Hạo Thiên thế gia thì sức chiến đấu của bọn họ kém hơn rất nhiều.
Hơn nữa bọn họ cũng chỉ vừa mới đến, còn chưa kịp bố trí sát trận và bẫy, trận cước còn chưa ổn định thì toàn quân Hạo Thiên thế gia đã xông tới như hồng thuỷ, làm sao bọn họ có thể ngăn được?
So với ông ta, Diệp Thành và Hạo Thiên Huyền Chấn nhìn thấu đáo hơn.
Nếu đối mặt với đại quân cả một điện thì đương nhiên họ sẽ phải cân nhắc, nhưng chỉ là đại quân dọc đường của phân điện thứ tám, Hạo Thiên thế gia có thực lực tuyệt đối để có thể trấn áp, hơn nữa đối phương cũng chỉ vừa mới đến, trận cước còn chưa ổn định nên họ mới tạo được cuộc tấn công dữ dội như thế.
“Phóng… Phóng tên”, dưới tình thế nguy hiểm, thống lĩnh mặc áo giáp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vo-de-vuong/3654110/chuong-1204.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.