Chương trước
Chương sau
Sáng sớm, ánh nắng ấm áp chiếu khắp Hằng Nhạc Tông. 

 Cuộc giám định đại quân bốn điện của Chính Dương Tông vẫn đang diễn ra, cả linh sơn vẫn tấp nập người qua lại, mọi thứ đều diễn ra một cách có trật tự. 

 Lúc này, đại điện của Hằng Nhạc Tông cũng chật kín người, những lão bối của Hằng Nhạc, Viêm Hoàng, các thế gia lớn đều có mặt. 

 Ngoài bọn họ, nhà Mộ Vân ở Bắc Sở, nhà Âu Dương và nhà Nam Cung cũng phái người tới, ngay cả Đan Thành cũng phái Đan Nhất tới, ngoài ra còn có gia chủ của một số thế gia tu luyện hạng hai hạng ba, tu vi thấp nhất cũng là cảnh giới Không Minh tầng thứ chín, địa vị thấp nhất cũng là trưởng lão. 

 Hôm nay họ tụ tập ở đây, đương nhiên là để chống lại Chính Dương Tông, hơn nữa ai cũng dẫn theo một quân đội tu sĩ tới. 

 Có điều bao nhiêu nhân vật lợi hại đã có mặt nhưng lại chẳng có việc gì để làm, bởi vì Diệp Thành vẫn chưa tới. 

 “Liên minh là chuyện lớn như thế mà tiểu tử này làm gì vậy? Hắn mà còn không tới là ta sẽ điên mất”, có người lên tiếng, là một ông lão nhìn rất thô tục, khá giống tính Gia Cát Vũ, nhìn kỹ lại thì chính là Hoàng Đạo Công, cao thủ mà phía Diệp Thành lôi kéo được khi ở Chính Khí Điện. 

 “Lão phu nhẩm tính rồi, ngươi định ra vẻ đây mà!”, Vô Nhai Đạo Nhân lại bắt đầu bấm đốt tay, nhìn Hoàng Đạo Công đầy ẩn ý. 

 “Đừng đùa, chuyện nào ra chuyện đấy”, Hoàng Đạo Công ho khan một tiếng, có cho một trăm lá gan ông ta cũng không dám ra vẻ ở đây! Nếu có gì phật ý, sợ rằng ông ta muốn bò cũng chẳng bò dậy nổi. 

 “Hoàng đạo hữu đừng nóng vội, có lẽ hắn đang trên đường tới rồi”, Chung Giang vuốt râu cười, nghiêm túc hơn Vô Nhai Đạo Nhân nhiều. 

 “Có lý”, Ngưu Thập Tam ngồi trên ghế như một tên lưu manh: “Chúng ta cũng nên hiểu cho đôi phu thê trẻ một chút, hiếm khi nào được ra ngoài thư giãn, phải cho người ta chút thời gian chứ!” 

 “Nói đến Huyền Linh Chi Thể, ta thật sự khâm phục tên tiểu tử này”, Ngô Tam Pháo cũng lên tiếng, cái miệng lớn liên tục tặc lưỡi: “Lão tử tung hoành cả trăm năm nay ở Đại Sở cũng chưa thấy hậu bối nào lợi hại như thế”. 

 “Làm quen đi, quen dần sẽ ổn thôi”. 

 “Tiểu Linh Linh, đêm qua ta mơ thấy cô đấy”, khi các trưởng lão đang nói chuyện phiếm thì tên Long Nhất lại nhìn Đông Phương Ngọc Linh như một gã lưu manh, nụ cười cực kỳ bỉ ổi. 

 Đông Phương Ngọc Linh chẳng thèm đoái hoài đến hắn ta, hay nói cách khác, từ đầu đến cuối cô đều phớt lờ tên vô liêm sỉ này. 

 “Ta nói thật mà”, Long Nhất nghiêm mặt nhìn Đông Phương Ngọc Linh: “Giường còn ướt cả mảng kìa”. 

 “Cút”, Đông Phương Ngọc Linh hung dữ trừng mắt nhìn hắn ta. 

 “Cút”, cách đó chừng hai ba trượng cũng có một tiếng mắng lớn như vậy, người mắng chính là Mộ Dung Diệu Tâm, mà người bị mắng không cần nói cũng biết chính là tên mặt dày Long Ngũ. 

 “Hai tên trọc này thú vị thật”, các trưởng lão đều vuốt râu đầy ẩn ý nhìn hai tên vô liêm sỉ Long Nhất và Long Ngũ, hai cái đầu bóng loáng sáng choang, trong đại điện trang trọng mà lại có cảnh tượng thế này. 

 “Oa!”, khi mọi người đang hướng sự chú ý đến Long Nhất và Long Ngũ thì Cổ Tam Thông vẫn luôn im lặng nãy giờ chợt hô lên, vì tiếng hô quá đột ngột nên hầu hết mọi người đều giật mình. 


 Dưới sự chú ý của mọi người, Cơ Tuyết Băng đi vào đại điện của Hằng Nhạc Tông, lấy lại dải băng sau đó xoay người biến mất. 

 Đại điện thoáng chốc trở nên cực kỳ yên tĩnh, cho đến khi Diệp Thành gắng gượng bò dậy, khoé miệng các trưởng lão mới giật một cái, thống soái tam quân mà lại bị kéo về như vậy sao? 

 “Đồ điên, muội chờ đó cho lão tử, ta… Hế?”, tiếng quát mắng của Diệp Thành phá vỡ sự im ắng trong đại điện, nhưng còn chưa nói xong hắn đã ‘hế’ một tiếng, hai mắt đảo quanh trái phải. 

 “Hình như rất nhiều người đều đang nhìn mình”, tuy không nhìn thấy nhưng Diệp Thành vẫn đưa mắt nhìn quanh một lượt.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.