Chương trước
Chương sau
Phù! 

 Sau khi diệt được tên Yêu tộc ở cảnh giới Chuẩn Thiên, Diệp Thành mới thở phào một hơi, hắn vội nhìn về hướng của Cơ Tuyết Băng và tên Yêu Long đang đại chiến. 

 Phía đó, vì trận đại chiến này mà bầu trời và mặt đất một phương trông vô cùng thảm hại, thần quang tịch diệt đang bay ra, biển huyền linh và biển yêu khí đang đối kháng, cả hai chiến kinh thiên động địa. 

 Có điều, có thể thấy rằng Cơ Tuyết Băng đang ở thế yếu hơn, kể cả một người mang nhiều bí thuật và có sức mạnh phục hồi bá đạo của Thần tộc như Cơ Tuyết Băng thì cũng vẫn bị Yêu Long trấn áp. 

 Thấy vậy, Diệp Thành vội dùng thần thức, “tản”. 

 Nghe vậy, Cơ Tuyết Băng đánh ra một chưởng sau đó nhanh chóng lùi về sau. 

 “Hôm nay các người đừng hòng thoát khỏi đây”, Yêu Long hắng giọng lạnh lùng, thần sắc tôi độc đến đáng sợ, với thân phận và tu vi của hắn mà bị một hậu bối kéo dài thời gian lâu như vậy sao không tức tối cho được. 

 Ngay lập tức, hắn tung ra một chưởng đánh tan chưởng ấn của Cơ Tuyết Băng sau đó dịch chuyển truy sát Cơ Tuyết Băng. 

 “Cẩn thận tỏ vẻ quá lại nhận thiệt về mình”, phía này, Diệp Thành bật cười lạnh lùng, hắn đã kéo cung thành hình trăng tròn, bắn ra một mũi thần tiễn sấm sét, mục tiêu chính là tên Yêu Long kia, mục đích chính là vì yểm trợ cho Cơ Tuyết Băng lùi về sau. 

 Phá! 

 Tên Yêu Long với khí thế chiến đấu rất mạnh, hắn tung ra một chưởng khiến thần tiễn sấm sét của Diệp Thành lập tức vỡ tan. 

 Có điều, trong lúc này, Cơ Tuyết Băng và Diệp Thành cũng đã đứng về một phía, cả hai không nghĩ gì nhiều lập tức quay đầu bỏ chạy. 

 Các ngươi không được chạy. Yêu Long và tên Yêu Tộc ở cảnh giới Chuẩn Thiên ở phía sau không cùng một đằng cấp, cho dù Diệp Thành ở trạng thái đỉnh phong và thêm Cơ Tuyết Băng ở trạng thái đỉnh phong liên thủ lại cũng chưa chắc đã đánh lại được Yêu Long, huống hồ hiện giờ Diệp Thành đến ba phần sức chiến đấu cũng không thi triển nổi, còn Cơ Tuyết Băng lại trọng thương. 

 Đứng lại! 

 Không lâu sau đó, tiếng gằn phẫn nộ vang vọng khắp hư không, tên Yêu Long với sát khí ngút trời sát phạt tới, biển yêu khí cuộn trào sục sôi trấn áp cả hư không như thể hắn muốn nhấn chìm cả Diệp Thành và Cơ Tuyết Băng trong đó vậy. 

 “Cứ như vậy thì sớm muộn gì cũng sẽ bị trấn áp”, Cơ Tuyết Băng lau đi dòng máu chảy nơi khoé miệng, cô nghiêm mặt nhìn vào biển yêu khí cuộn trào phía sau mình. 

 “Dù thế nào cũng phải đợi tới khi quân chi viện tới”, Diệp Thành nói rồi nắm chặt lấy tay Cơ Tuyết Băng, “ta đang ở trạng thái dung hoà với đất trời, không biết khí nguyên của ta và muội tương liên với nhau thì có thể giúp muội hoà hợp với đất trời không”. 

 “Nếu như hoà hợp được với đất trời thì sẽ có khả năng chiến đấu ngang ngửa hắn ta, nhưng việc này cũng phải xem tạo hoá, muốn dung hoà với đất trời đâu có dễ”, Cơ Tuyết Băng khẽ giọng lên tiếng. Mặc dù nói vậy nhưng cô vẫn dốc hết sức nắm bắt tia hi vọng cuối cùng để có thể dung hoà với đất trời. 

 “Đúng là chết tiệt”, Diệp Thành chỉ muốn mắng chửi, cơ thể hắn vô cùng thảm hại nhưng khi dung hoà với đất trời hình như cũng không dùng được gì nhiều cho cam bởi lúc này hắn không thể phát huy ra được sức mạnh cần có, huống hồ kẻ mà hắn phải đối mặt có sức chiến đấu không hề kém với Độc Cô Ngạo. 

 So với những điều này thì hắn đặt hi vọng vào Cơ Tuyết Băng hơn. Mặc dù Cơ Tuyết Băng trọng thương nhưng khả năng chiến đấu lại mạnh mẽ, nếu như cô có thể dung hoà với đất trời thì có thể có sức chiến đấu ngang ngửa với Yêu Long. 

 Nhưng sự thực không phải lúc nào cũng như người ta mong muốn. Sức mạnh thiên địa phân bổ cho một tên phế nhân trong thời gian ngắn như Diệp Thành khiến cả hai người đều ở trạng thái tàn tạ, lấy gì mà đối đầu với Yêu Long. 

 Yêu diệt! 

 Khi cả hai người mặt mày khó coi tột độ thì tên Yêu Long kia sử dụng đại thần thông, rất nhiều bí thuật ngưng tụ lại trong nhất chỉ, một đạo thần mang chỉ về phía Diệp Thành và Cơ Tuyết Băng. 

 Thái hư động! 

 Diệp Thành lập tức giơ tay, hắn thi triển bí thuật của tộc Thái Hư Cổ Long, trong chốc lát, vòng xoáy màu đen xuất hiện. 

 Thế nhưng đúng lúc nhất chỉ thần mang kia sắp tiếp xúc với vòng xoáy màu đen thì liền phân thành hai đường, bay qua thái hư động. 

 Ôi trời! 

 Diệp Thành lên tiếng mắng chửi, hắn không ngờ Yêu Long cũng chơi chiêu này. 


 Tiếp đó, một ngọn núi bị cả hai người đụng phải và sụp đổ. 

 Trấn áp! 

 Yêu Long sát phạt tới, phần trán có một bảo tháp màu bạc bay ra nhanh chóng biến to lên, yêu khí màu bạc cuộn trào, mỗi một luồng yêu khí đều vô cùng nặng, nó có sức mạnh thôn tính khủng khiếp khiến Cơ Tuyết Băng và Diệp Thành vừa đứng dậy chưa kịp phản ứng đã bị hút vào bên trong bảo tháp màu bạc kia. 

 “Gây sự với ta phải trả giá”, Diệp Thành vừa bị hút vào bên trong liền lấy ra roi Đả Thần Tiên, hắn không nói thêm lời nào, cứ thế quất thật mạnh vào bên trong bảo tháp.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.