Chương trước
Chương sau
Rầm! Đùng! Đoàng! 

 Tiếng nổ liên tiếp vang lên, cứ thế kéo dài hơn ba canh giờ, khí thế của đại quân ở Chính Dương Tông không còn sục sôi như ban đầu nữa, quan trọng nhất đó chính là kết giới hộ sơn của Thanh Vân Tông quá kiên cố. 

 “Trước khi trời sáng nhất định phải công phá kết giới của Thanh Vân Tông”, điện chủ thứ nhất của Chính Dương Tông vô cùng khó chịu, ông ta gằn giọng vang vọng khắp đất trời. 

 Vút! 

 Ông ta vừa dứt lời, hư không liền rung chuyển khiến ông ta bất giác đưa mắt nhìn sang một hướng. 

 Nơi đó có một đạo thần tiễn sấm sét màu đen đột nhiên xuất hiện mang theo sức đâm xuyên mạnh mẽ, uy lực bá đạo, tốc độ cũng nhanh đến mức khiến người ta không kịp trở tay. 

 Kẻ nào? 

 Điện chủ phân điện thứ nhất gằn lên, cứ thế vung chiến mâu, một mâu đâm ra khiến thần tiễn sấm sét kia bùng nổ. 

 “Ta đã đánh giá thấp ông rồi”, trên đỉnh núi, Diệp Thành thu lại thần cung hoả diệm, khoé miệng nhếch lên, hắn không ngờ điện chủ phân điện thứ nhất lại có thể nhanh chóng phá được thần hoả sấm sét của mình như vậy. 

 “Kẻ nào? Ra đây cho ta”, ở một bên khác, điện chủ phân điện thứ nhất vẫn đang gằn giọng. 

 Giết! 

 Đáp lại ông ta là tiếng nói lạnh lùng của Diệp Thành. 

 Vù! Vù! Vù! 

 Diệp Thành vừa dứt lời, chín đạo thần mang bên trong Thanh Vân Tông lần lượt bắn về chín hướng, chính là đòn công kích từ hư không sát trận đánh ra, mục tiêu chính là chín phương hướng của chín điện chủ phân điện. 

 Vút! Vút! Vút! 

 Không lâu sau đó, ở chín phương hướng của chín điện chủ các phân điện đồng loạt vang lên âm thanh, đó chính là hư không phòng ngự trận pháp, tác dụng của nó chính là bảo vệ chín điện chủ phân điện tránh bị tuyệt sát trong đại chiến. 

 Rầm! Rầm! Đoàng! 

 Một phương hư không sát trận, một phương là hư không phòng ngự đại trận, trên chín phía ở hư không liên tục vang lên tiếng nổ, phía Thanh Vân Tông mặc dù đánh bất ngờ khiến Chính Dương Tông trở tay không kịp nhưng ngặt nỗi phòng ngự đại trận của chín phân điện lại quá mạnh, không thể phát huy được tác dụng tuyệt sát. 

 Khốn khiếp! 

 Chín điện chủ của chín phân điện tức tối lần lượt đứng dậy rút ra sát kiếm. 

 Thế nhưng không đợi bọn họ vung kiếm ra tiếp mệnh lệnh tiêu diệt Thanh Vân Tông thì tứ phía trong hư không đã lại nứt lìa. 

 Giết! 

 Phía đông trong hư không, bốn bóng hình khí thế ngút trời lần lượt sát phạt ra, đây chính là Chung Quy, Chung Giang, Thượng Quan Huyền Cương và Thượng Quan Huyền Tông, phía sau bọn họ vô số linh thú đang gầm gào, trên đầu mỗi một con linh thú đều có một người ngồi đó, toàn thân mặc chiến giáp, tay cầm sát kiếm, từng đám người đen kịt như hải triều khiến hư không rung chuyển. 

 Giết! 

 Trên hư không ở phía tây, bốn đạo thần mang bắn ra hoá thành bốn bóng hình, chính là Thiên Tông Lão Tổ, phía lão tổ nhà họ Tô, còn phía sau bọn họ mây đen cuộn trào, người nào người nấy thần quang tản ra tứ phía, sát khí ngút trời. 

 Giết! 

 Trên hư không ở phía Nam là bốn bóng hình ở cảnh giới Chuẩn Thiên, nếu nhìn kĩ thì chính là các lão tổ của đông phương thế gia, tây môn thế gia, bắc chấn thế gia, phía sau bọn họ là vô số chiến xa trấn áp cả hư không, trên mỗi một chiến xa đều có mười bóng hình, người nào cũng cầm chiến mâu, uy thế lẫy lừng. 

 Giết! 

 Hư không ở phía Bắc bị người ta tung một chưởng đánh lìa ra, liên tiếp có bốn bóng hình xông ra, nếu nhìn kĩ thì chính là Vô Nhai Đạo Nhân, Cổ Tam Thông, Long Nhất và Long Ngũ, phía sau bọn họ vạn kiếm vang lên âm thanh sắc lạnh, giống như cơn mưa kiếm, trên mỗi thanh phi kiếm đều có một bóng người, người nào người nấy khí thế ngút trời. 

 “Đây…”, nhìn biển người choán lấp cả bầu trời và mặt đất, những tu sĩ tản tu tới xem trận đấu vẻ mặt kinh ngạc, bọn họ nhìn hơn ba canh giờ nhưng lại không nhận ra bên ngoài vòng vây của Chính Dương Tông lại có một đội quân tu sĩ ẩn náu thế này, trận thế còn lớn gấp bốn lần đại quân của Chính Dương Tông. 

 “Đây…đại quân này từ đâu tới vậy chứ?”, có người vô thức lùi về sau nhìn về phía xa với vẻ mặt khó tin. 

 “Lẽ nào là người của Hằng Nhạc Tông? Đây là định dốc toàn lực đánh sao?” 

 Phía này, thấy tứ phương là cả biển người lao tới, chín điện chủ của Chính Dương Tông cũng vô thức lùi về sau, đôi mắt trố ra, đồng tử co lại chỉ bằng đầu mũi kim.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.