“Nếu Pháp Luân Vương đích thân điều khiển thì khó đấy”, Chung Giang trầm giọng nói.
“Vậy mới phải quan sát kỹ”, Diệp Thành vừa nói vừa đảo Tiên Luân Nhãn tìm kiếm khắp nơi.
“Nếu hôm nay ông ta tới thì cũng tốt”, Hằng Thiên Thượng Nhân hít sâu một hơi: “Một người dù mạnh đến đâu cũng không thể ngăn được một đại quân tu sĩ, tuy chúng ta cũng phải trả cái giá đắt, nhưng nếu diệt được ông ta thì tất cả đều xứng đáng”.
“Tiếc là hôm nay ông ta không ở đây”, Diệp Thành lắc đầu bất đắc dĩ, liên tục chỉ về mấy hướng: “Người điều khiển đại quân Âm Minh ở đây là điện chủ chín phân điện của Chính Dương Tông. Bắt giặc phải bắt tướng trước, lát nữa đánh thì hạ gục chúng trước”.
“Yên tâm, nhiệm vụ này chúng ta đã phân công xong rồi”, tiếng cười bỉ ổi của Cổ Tam Thông vang lên từ một hướng khác: “Ba mươi sáu cảnh giới Chuẩn Thiên đối phó với chín cảnh giới Chuẩn Thiên, đội hình bốn đấu một, không có lý do gì để thua, đó là còn chưa bao gồm nhân tố không xác định là ngươi”.
“Dù vậy cũng không được khinh địch”, Diệp Thành truyền âm cho tứ phía: “Lúc trước ta từng nói Pháp Luân Vương còn điều khiển Âm Minh Khôi Tướng kỳ quái hơn nữa, tấn công Thanh Vân Tông là chuyện lớn, ông ta không có lý do gì không phái Âm Minh Khôi Tướng, nhưng ta lại không tìm thấy vết tích của chúng, vậy nên Âm Minh Khôi Tướng có thể xuất hiện bất cứ lúc nào, mọi người phải cẩn thận”.
“Ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vo-de-vuong/3653988/chuong-1082.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.