Một đêm yên tĩnh, chớp mắt đã tới sáng.
Trong Vạn Hoa Cốc, Diệp Thành và Gia Cát Vũ vẫn đang giúp Đao Hoàng tẩy luyện cơ thể và linh hồn.
Cả hai người vô cùng mệt mỏi, Diệp Thành còn đỡ, khí huyết thánh thể dồi dào, sức sống mãnh liệt, chỉ có Gia Cát Vũ khuôn mặt tái nhợt, đầu óc ong ong, lâu rồi ông ta không dùng đến sức mạnh linh hồn nên vượt quá sức.
Có điều sau một ngày một đêm nỗ lực không ngừng nghỉ, cả hai cũng thu được kết quả.
Mặc dù Đao Hoàng vẫn chưa tỉnh lại nhưng khí huyết đã bắt đầu dồi dào hơn, đặc biệt, nhờ có máu của thánh thể mà Diệp Thành đẩy vào mà cơ thể ông ta có thêm một lớp kim huy mỏng bao quanh.
“Có thêm hai Diệp Thành nữa thì mới được”, Diệp Thành nói rồi bất giác xoa đi mồ hôi lăn dài trên trán.
Có điều động tác này của hắn lại khiến Phục Linh, Gia Cát Vũ và Độc Cô Ngạo ở bên nheo mắt, bọn họ chăm chú nhìn vào chiếc nhẫn phỉ thuý trên tay Diệp Thành.
“Huyền Thương Ngọc Giới?”, Độc Cô Ngạo nhìn vào chiếc nhẫn trên tay Diệp Thành rồi lại nhìn hắn.
“Tiểu tử, chiếc nhẫn này của ngươi từ đâu mà có?”, Gia Cát Vũ nhìn vào chiếc nhẫn Huyền Thương Ngọc Giới.
“Là Chung Viêm tiền bối truyền cho con”, Diệp Thành không che giấu và cũng không giấu nổi, nhóm người phía Độc Cô Ngạo đều là kẻ mạnh uy danh một phương, bọn họ biết Huyền Thương Ngọc Giới cũng không có gì là lạ.
“Chung Viêm?”,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vo-de-vuong/3653962/chuong-1056.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.