“Trước…trước đây ta chưa từng làm việc này bao giờ cả”.
“Đúng là ta phục nàng thật đấy”, Diệp Thành day trán.
Cả hai người đang nói chuyện thì có ba tới năm người ngồi vào bàn phía trước bọn họ, một người gầy như khỉ, một người cao to vạm vỡ, một người trông dáng hình vừa phải nhưng lại bị què.
“Nghe thấy gì chưa? Bắc Sở lại xuất hiện yêu nghiệt rồi”, tên gầy như khỉ kia lên tiếng.
“Thật hay giả vậy?”, hai tên còn lại tỏ vẻ khó tin nhìn tên gầy kia.
“Lừa các người thì ta chết không nhắm mắt”, tên kia vỗ ngực, “nghe nói là một tên tên Tinh Thần đại chiến với Thánh Tử Thị Huyết Điện Hoắc Tôn hơn ba trăm hiệp mới thất bại, bị Hoắc Tôn và các tu sĩ mạnh của Thị Huyết Điện truy sát hơn tám nghìn dặm may là không bị bắt”.
Nghe vậy, đặc biệt là nghe thấy cái tên Tinh Thần, Diệp Thành dang ngồi trước bàn trà vẻ mặt có phần khác thường, người tên kia nói là Diệp Tinh Thần, chẳng phải là đạo thân Tinh Thần của hắn sao?
“Đã bảo ngươi đừng gây chuyện rồi mà ngươi còn không ngoan ngoãn”, Diệp Thành bất giác che trán.
“Ngươi biểu cảm gì thế kia?”, phía đối diện, Sở Linh thẫn thờ nhìn Diệp Thành.
“Không có gì”, Diệp Thành lắc đầu, mặc dù đạo thân gây chuyện nhưng hắn vẫn rất vui. Khả năng chiến đấu của Hoắc Tôn thế nào hắn cũng biết, chỉ đứng sau Cơ Tuyết Băng, đấu với hắn ta hơn ba trăm hiệp mới bại thì thực lực của hắn có thể được liệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vo-de-vuong/3653915/chuong-1009.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.