Bầu trời đêm u tối, không nhìn thấy ánh sáng của trăng và sao.
Trên tường thành phân điện thứ chín của Thanh Vân Tông, từng nhóm người mặc áo giáp đi qua đi lại, bọn họ đều là tu sĩ, tu vi yếu nhất cũng là cảnh giới Linh Hư.
Một bên khác có hai người ung dung bước đi, một người là lão già áo bào tím, một người là trung niên mặc áo mãng bào, từng đội quân tu sĩ đi tuần tra đều cung kính hành lễ với họ, xem ra thân phận của hai người này đều không thấp.
“Chưởng giáo cũng lạ thật, còn sáu ngày nữa Hằng Nhạc và Chính Dương mới tấn công chúng ta cơ mà, có cần phải làm quá lên vậy không?”, người trung niên mặc áo mãng bào khó hiểu: “Sáu ngày đủ cho chúng ta chuẩn bị sẵn sàng mọi thứ”.
“Ngươi thì biết cái gì!”, lão già áo bào tím lườm người nọ: “Chín điện của chúng ta đấu với mười tám điện, sao có thể lơi là được?”
“Ồ”.
“Trận này khả năng cao không cần phải đấu, chưởng giáo đang phái người đi đàm phán với Hằng Nhạc Tông, có lẽ Thanh Vân Tông với Hằng Nhạc Tông sẽ liên hợp tính kế lại Chính Dương Tông, nhưng cẩn thận vẫn hơn”.
“Ta thật sự không hiểu nổi tại sao Doãn Chí Bình lại liên minh với Chính Dương Tông? Tầm nhìn hạn hẹp như thế không biết sao hắn ta lên được vị trí chưởng giáo của Hằng Nhạc, còn cả đám lão già Thông Huyền Chân Nhân nữa, chả biết làm ăn kiểu gì!”
“So về điều này thì Doãn Chí Bình kém Dương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vo-de-vuong/3653715/chuong-809.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.