Trên ghế cao, nhìn mấy người phía Cơ Tuyết Băng rời đi, Doãn Chí Bình nở nụ cười khinh rồi nhìn về phía Diệp Thành: “Các vị điện chủ có gì muốn nói không?”
“Điều kiện Chính Dương Tông đưa ra hơi kỳ quái”, điện chủ Điên Không trầm ngâm lên tiếng: “Bọn họ chỉ cần thi thể của người chết, điều này thật khiến người ta hoang mang!”
“Có cần hỏi ý kiến phía lão tổ không?”, Diệp Thành ngồi ở phía cuối khoan thai hỏi, sau đó nhấp một ngụm rượu, từ đầu đến cuối đều không nhìn vào mắt Doãn Chí Bình.
“Sư tổ đang bế quan, chuyện này do ta quyết định”, Doãn Chí Bình ung dung xoay chiếc nhẫn trên ngón cái: “Bọn họ muốn xác chết thì gom cho họ đi”.
“Vậy bây giờ chúng ta về chuẩn bị luôn”, điện chủ Hư Chấn đã đứng dậy.
“Kéo hết những tên không nghe lời ra chiến trường cho ta”, Doãn Chí Bình cười nhạo báng, trong mắt còn loé lên tia nham hiểm.
Những kẻ không nghe lời?
Các điện chủ nghe lời này thì sững người vài giây, nhưng rồi cũng nhanh chóng phản ứng lại.
Những kẻ không nghe lời chẳng phải chính là thế lực của Dương Đỉnh Thiên khi ông còn nắm quyền sao? Phái họ ra chiến trường thì dù chết cũng không quan trọng.
“Rõ”, các điện chủ đều nhìn nhau cười.
“Ngươi cũng không ngốc đâu!”, Diệp Thành thầm cười khẩy trong lòng: “Nhưng lần này ngươi phải thất vọng rồi”.
Nói rồi Diệp Thành cũng đi ra ngoài, mặc dù rất muốn ném cho Doãn Chí Bình một cái nhìn lạnh lẽo, nhưng hắn nghĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vo-de-vuong/3653649/chuong-743.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.