Ngay sau đó, sắc mặt Gia Cát Vũ đột nhiên khó coi thấy rõ: “Thực Cốt Đan”.
“Gia Cát tiền bối, người nói vậy là có ý gì?”, mấy người phía Dương Đỉnh Thiên cũng nhìn Gia Cát Vũ bằng ánh mắt hết sức căng thẳng.
Gia Cát Vũ không trả lời luôn mà hơi nghiêng đầu, sắc mặt lạnh lùng nhìn Thành Côn đang nhếch miệng cười tôi độc, nói: “Viên linh đan năm vân mà Diệp Thành ăn chính là Thực Cốt Đan chuyên phế đi căn cơ tu vi của con người”.
Nghe lời này, tất cả mọi người đều kinh ngạc.
Thực Cốt Đan, một loại đan dược vô cùng nguy hiểm, có thể nói là loại đan dược bá đạo nhất trong tất cả các loại độc dược. Một khi ăn phải nó thì sẽ bị huỷ hoại gân cốt kinh mạch, xương cốt cũng bị phá huỷ đủ để xoá sạch tu vi của một người. Thực Cốt Đan kịch độc dễ khiến người ta mất mạng ngay lập tức, kể cả những người ở cảnh giới Không Minh cũng khó có thể làm gì khác được.
Vả lại, điều bá đạo hơn cả đó là một khi ăn Thực Cốt Đan vừa bị mất tu vi mà lại không có khả năng tu luyện trở lại.
Hiện giờ cảnh tượng trước mắt mọi người chính là như vậy, không chỉ kẻ mạnh ở tứ phương mà đến cả người của Chính Dương Tông cũng không thể ngờ viên linh đan năm vân Thành Côn đưa ra lại là Thực Cốt Đan.
“Có…có cần phải tàn độc thế này không?”, có quá nhiều người nhìn Thành Côn.
“Là Thực Cốt Đan năm vân, ăn nó vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vo-de-vuong/3332736/chuong-659.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.