Chương trước
Chương sau
“Nếu như mình ăn nó thì nhất định có thể tiến giới”.

“Công dụng của viên linh đan năm vân quả nhiên phi phàm”.

Trong tiếng bàn tán, Diệp Thành đã đứng dậy ăn viên linh đan năm vân, khí huyết mà hắn tiêu hao nhanh chóng được bồi bổ, khí tức không liền mạch cũng theo đó mà đều đặn hơn, khuôn mặt tái nhợt lúc này hồng hào thấy rõ.

“Đi thôi”, Dương Đỉnh Thiên mặt mày sảng khoái, khẽ vỗ vai Diệp Thành.

Nói rồi ông ta phất đại bào lấy ra một thanh phi kiếm khổng lồ. Thấy vậy, Diệp Thành toan bước lên nhưng vừa đặt chân lên phi kiếm, cơ thể hắn đột nhiên run rẩy, sắc mặt bỗng nhiên thay đổi lạ thường.

Phụt!

Diệp Thành phun ra cả miệng máu.

“Diệp Thành”, thấy Diệp Thành như vậy, mấy người phía Dương Đỉnh Thiên vừa bước lên phi kiếm đã vội quay người.

Nghe tiếng phun máu của Diệp Thành, những người vừa định đứng dậy rời đi không khỏi hướng ánh mắt lại nhìn.

Phụt!

Mọi người còn đang hoang mang thì Diệp Thành lại lần nữa phun máu.

Lần này, Diệp Thành nửa quỳ dưới đất. Máu nhuốm đầy miệng. Khuôn mặt vừa lấy lại được chút sắc đã lại lần nữa tái nhợt, khí tức trong cơ thể nhanh chóng sục sôi vả lại còn hỗn loạn đến mức dị thường.

“Đây…đây là gì?”, thấy Diệp Thành như vậy, tứ phương đều tỏ ra vô cùng khó hiểu.

“Vừa rồi còn đang khoẻ mạnh mà”.



“Không phải là vết thương phát tác sau khi đại chiến với Cơ Tuyết Băng đấy chứ?”

“Tám phần là vậy”.

A…!

Chỉ thấy Diệp Thành ôm đầu kêu la đau đớn, khuôn mặt hắn cũng có phần méo xệch cả đi, hắn cảm nhận được luồng khí tức điên cuồng mà nguy hiểm đang muốn phá huỷ căn cơ của mình.

Trong chốc lát, cơ thể hắn giống như quả bóng bị chọc thủng xì hơi, khí tức hỗn loạn điên cuồng thoát ra ngoài, chân khí, tinh khí, linh nguyên đều cùng lúc tán loạn khiến tu vi của hắn từ cảnh giới Nhân Nguyên tầng thứ tám sụt dần xuống còn tầng thứ năm, khí tức theo đó mà sụt giảm đáng kể.

“Đây…”, mấy người phía Dương Đỉnh Thiên tái mặt.

“Chuyện gì thế này?”, tứ phương kinh ngạc, đến cả người của Chính Dương Tông cũng mơ hồ khó hiểu.

“Chuyện gì thế này, sao tu vi đột nhiên lại hạ xuống thế này?”

“Còn khí tức của hắn cũng rối loạn một cách khác thường”.

Bên dưới, Gia Cát Vũ, Tư Đồ Tấn và mấy người phía Thượng Quan Bác cũng vây lại.

Có điều sự thay đổi của Diệp Thành vẫn chưa dừng lại ở đó. Tu vi của hắn một khi giảm sút thì mọi thứ đều thay đổi theo chiều hướng xấu. Sau khi tu vi bị hạ xuống tầng thứ năm, Diệp Thành lại một lần nữa gặp hạn, khí tức hỗn loạn khiến tu vi của hắn bị đẩy về ranh giới ở cảnh giới Nhân Nguyên, trông bộ như sắp sụt xuống cảnh giới Ngưng Khí.

Trong tiếng bàn tán xôn xao, Diệp Thành lại lần nữa phun ra máu, tu vi lập tức từ cảnh giới Nhân Nguyên tụt xuống cảnh giới Ngưng Khí, vả lại xu hướng giảm sút của tu vi không hề có dấu hiệu ngừng lại.

“Tránh ra”, Gia Cát Vũ bước một bước tới trước mặt Diệp Thành sau đó giơ tay nắm lấy cổ tay hắn, ngón tay ông ta khẽ lắng nhịp đập của mạch.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.