Chương trước
Chương sau
Vì sức chiến đấu của hắn tăng vọt nên đao Bát Hoang Trảm này bá đạo hơn bất cứ lần nào trước đó, đến mức một Cơ Tuyết Băng không dám chống cự mà phải ba Cơ Tuyết Băng hợp lại, sau đó mỗi người tự tạo kết ấn, ngưng thành lá chắn bảo vệ tam sắc khổng lồ.

Rắc! rắc!

Âm thanh nứt vỡ của các phiến đá trên chiến đài liên tục vang lên, đè nặng khiến chiến đài nứt ra thành một đường, lan tới tận mép đài.

Ầm!

Dưới sự chú ý của bao người, Diệp Thành chém một đao vào lá chắn bảo vệ tam sắc kia.

Ngay lập tức, lá chắn bảo vệ tam sắc vỡ tan, đao mang chém lên linh kiếm do ba Cơ Tuyết Băng ngưng tụ.

Keng!

Tiếng va chạm của kim loại cực kỳ rõ ràng, ba Cơ Tuyết Băng bị một đao của Diệp Thành chém nửa quỳ xuống đất, cả chiến đài nứt đôi, Cơ Tuyết Băng phụt máu tại chỗ, lại thêm phản phệ của cấm pháp Huyền Linh khiến sắc mặt cô ta thoáng chốc trắng bệch.

Cảnh tượng này như đóng băng vào thời điểm này.

Đây là cảnh tượng khiến mọi người kinh hãi nhất, Huyền Linh Chi Thể với truyền thuyết bất bại bị chém nửa quỳ xuống đất dưới con mắt của đông đảo mọi người, hơn nữa ba Huyền Linh Chi Thể hợp lực cũng không phải đối thủ của một tu sĩ ở cảnh giới Nhân Nguyên.

Giờ phút này mọi người bắt đầu nghi ngờ về truyền thuyết bất bại chưa hẳn là bất bại.



Cơ Tuyết Băng bây giờ đang ở cảnh giới Chân Dương, mà Diệp Thành ở phía đối diện chỉ ở cảnh giới Nhân Nguyên, cách xa những một cảnh giới lớn! Huyền Linh Chi Thể chiến đấu với người ở cùng cảnh giới luôn bất bại, bây giờ sự chèn ép của cảnh giới tuyệt đối cũng bị một đao chém cho nửa quỳ, còn có thể nói huyền thoại bất bại là thật sao?

“Bích Du, hắn không cần cùng cảnh giới với con, con đã thất bại hoàn toàn rồi”, trên ghế ngồi, lão già Gia Cát Vũ vuốt râu nói.

“Con… con biết”, chính Bích Du cũng không phát hiện, giờ phút này cô ta đã sững sờ nhìn chiến đài, nói cũng hơi run rẩy, khuôn mặt xinh đẹp nhợt nhạt. Cô ta đã từng khinh thường cảnh giới Nhân Nguyên, nhưng bây giờ thực lực của hắn đã trên cô ta, nếu cùng cảnh giới tin rằng cô ta thua chắc.

“Xem ra Huyền Linh Chi Thể cũng không phải bất bại”, âm thanh bàn tán xôn xao từ bốn phương lần lượt vang lên.

“Sao… sao có thể?”, Thành Côn lại đập tay lên ghế bên cạnh, Diệp Thành gặp nguy nan mà vượt qua nên trở nên mạnh mẽ hơn, còn chém cho ba Cơ Tuyết Băng nửa quỳ dưới đất, đây là một cái tát rất mạnh giáng thẳng vào mặt Thành Côn.

Ầm!

Trên chiến đài vang lên tiếng nổ ầm vang, khi mọi người nhìn lên thì thấy Diệp Thành đã bị chấn động lùi về sau, cơ thể ngã xuống làm vỡ chiến đài.

Còn Cơ Tuyết Băng đối diện hắn đã lảo đảo đứng dậy, hơn nữa hai Cơ Tuyết Băng đã hoá thành khói xanh, điều này có nghĩa là cấm pháp Nhất khí hoá tam thanh đã hết giờ thi triển, ba Cơ Tuyết Băng lại trở về thành một.

Nhưng mọi người đều biết Huyền Linh Chi Thể vẫn chưa thua, có lẽ cô ta vẫn là người chiến thắng cuối cùng, vì cô ta còn rất nhiều chiêu chưa sử dụng, cũng chưa sử dụng binh khí bản mệnh và tấn công linh hồn.

“Huynh thật sự khiến ta rất ngạc nhiên”, Cơ Tuyết Băng nhẹ nhàng lau vết máu bên khoé miệng.

“Muội đã bao giờ coi trọng ta?”, khoé miệng Diệp Thành cũng trào máu, câu trả lời của hắn vẫn như lúc trước.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.