Chương trước
Chương sau
Nhưng nếu như kinh mạch của con người bẩm sinh tắc nghẽn, muốn trở thành tu sĩ thì buộc phải có người đả thông kinh mạch toàn thân mới được.

Diệp Thành nghĩ một hồi, sau đó dùng chân hoả trút vào cơ thể Hổ Oa.

Không sai, hắn muốn Hổ Oa tôi luyện cơ thể, tiếp sau đó, hắn tiếp tục đả thông kinh mạch mở ra Linh Khiếu rồi mở ra đan điền.

Chẳng mấy chốc, trên khuôn mặt Hổ Oa xuất hiện vẻ đau đớn. Cậu ta muốn tỉnh lại nhưng lại bị mê hương của Diệp Thành đưa vào cơn mơ.

Kiểm soát chân hoả, Diệp Thành thận trọng tôi luyện cơ thể cho Hổ Oa, chỉ sợ chân hoả làm Hổ Oa bị thương.

Không lâu sau, Hổ Oa mồ hôi ứa ra đầm đìa, có điều mọi vất vả của Diệp Thành cũng không uổng công vô ích. Thông qua việc dùng chân hoả tôi luyện, các kinh mạch của Hổ Oa càng dẻo dai hơn, đường kinh mạch tắc nghẽn cũng dãn hơn, được Diệp Thành dùng chân khí từ từ đả thông.

Cả quá trình diễn ra rất lâu. Trước khi trời sáng, Diệp Thành mới đả thông được toàn bộ kinh mạch của Hổ Oa, và thông qua việc dùng chân hoả tôi luyện, các tạp chất bên trong cơ thể của Hổ Oa cũng theo đó được đẩy ra ngoài. Hổ Oa trong cơn mê cũng nở nụ cười nhẹ nhàng thoải mái.

Diệp Thành hả hơi, cơ thể cứng ngắc của hắn lúc này cũng được cử động thoải mái.

“Vậy thì tiếp theo sẽ đả thông Linh Khiếu”, Diệp Thành mỉm cười, hắn đã thành công một nửa.

“Hơi đau đớn một chút, cố gắng nhé”, Diệp Thành nghỉ ngơi một lát rồi lại bắt đầu đẩy chân khí vào người Hổ Oa, sau đó thông qua các kinh mạch của Hổ Oa, phá bỏ phần chắn dẫn tới vùng đan điền.

Hự…!

Lần đầu tiên xung phá, khuôn mặt Hổ Oa hiện lên nét đau đớn.

Lại lần nữa.



Diệp Thành cẩn thận từng bước, không dám sơ suất vì một khi không cẩn thận sẽ làm hại tới tính mạng Hổ Oa.

Phần chân khí hắn đẩy vào người Hổ Oa giống như thanh kiếm sắc không ngừng xung phá, lực công kích từ yếu tới mạnh, khuôn mặt Hổ Oa chảy đầy mồ hôi, trắng như tờ giấy. Nếu không phải Diệp Thành dùng mê hương khiến cậu ta ngủ say thì cậu ta nhất định sẽ đau tới mức tỉnh lại.

“Cố lên, vận mệnh của đệ có thể thay đổi từ đây”, Diệp Thành không ngừng vận chân khí phá bỏ bức chắn kia.

Trời đã sáng tỏ, kể cả là Diệp Thành thì sắc mặt cũng tái nhợt đi.

Bụp!

Cơ thể Hổ Oa phát ra âm thanh như vậy, Linh Khiếu thông với đan hải mới thực sự được Diệp Thành đả thông.

Đột nhiên, linh khí của đất trời di chuyển, cứ thế hội tụ về cơ thể Hổ Hoa, hình thành nên vòng xoáy linh khí, giống như tìm được chỗ khơi thông dòng, thông qua các lỗ chân lông trên cơ thể Hổ Oa, thâm nhập vào cơ thể cậu ta.

“Trời không phụ lòng người”, Diệp Thành thở phào lau mồ hôi.

Trời sáng tỏ.

Diệp Thành không hề nghỉ ngơi, hắn bắt tay chuẩn bị bữa sáng cho Trương Phong Niên và Hổ Oa.

Cánh cửa phòng mở ra, Trương Phong Niên cầm cây gậy đi ra, trông thấy Diệp Thành thì cười ôn hoà: “Cháu dậy sớm thế?”

“Cháu không ngủ được nên dậy ạ”, Diệp Thành tươi cười.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.