“Một người cần cù như cháu quả là hiếm thấy”. 
“Tiền bối chê cười cháu rồi”. 
“Ông”, cuộc nói chuyện của hai người bị Hổ Oa làm gián đoạn. 
Hổ Oa trông có vẻ khác thường, đi tới bên Trương Phong Niên và Diệp Thành, cậu ta chỉ vào khí lưu xung quanh cơ thể mình và nhìn cả hai với ánh mắt khó hiểu: “Cháu làm sao vậy? Cháu cảm thấy có thứ gì đó len lỏi vào cơ thể mình khiến toàn thân cháu ngứa ngáy”. 
“Linh khí?”, Trương Phong Niên nhìn Hổ Oa và ngỡ ngàng. 
“Sao có thể…”, Trương Phong Niên thẫn thờ. 
“Cháu..cháu có thể tu luyện sao?”, Hổ Oa nghếch đầu nhìn Diệp Thành và Trương Phong Niên. 
“Có thể, có thể, đương nhiên có thể rồi”, Trương Phong Niên kích động. 
“Từ nay trở đi đệ chính là một tu sĩ”, Diệp Thành vỗ vai Hổ Oa. 
“Đệ là tu sĩ rồi, đệ là tu sĩ rồi”, Hổ Oa nhảy nhót vui mừng, quả là một đứa trẻ ngây thơ. Hổ Oa cứ thế nhảy nhót một hồi rồi cuối cùng chạy tới phía trước linh thú Tiểu Ưng hoa chân múa tay: “Tiểu Ưng, tao có thể tu luyện rồi, sau này tao có thể bảo vệ mày”. 
Quác, quác! 
Tiểu Ưng như nghe hiểu tiếng người, tiếng kêu của nó như hân hoan vui mừng. 
“Trời có mắt”, Trương Phong Niên cười vui, trông bóng dáng Hổ Oa nhảy nhót mà sắc mặt cũng tốt lên nhiều. 
Diệp Thành ở bên lặng lẽ nhìn Hổ Oa. Hắn cũng đang mừng cho Hổ Oa nhưng trong lòng hắn lại có phần mâu thuẫn. 
Làm như vậy 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-vo-de-vuong/2880217/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.